467- CÁCH THỨC TU TẬP CHÁNH NIỆM TỈNH
THỨC
(14:58) Rồi, bắt đầu bây giờ tới phần con, có
gì con trình bày Thầy con.
Tu sinh 2: Nam mô
Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Trước khi
mà con trình bày, con xin đảnh lễ sám hối.
(15:15)Con biết cái tội con, mới vô mà tại sao cứ
ham tu quá, thành ra con thành tâm sám hối với Thầy. Mong Thầy hoan hỷ tha cho
con vì không biết. Thầy biết chừng nào có khả năng được thì Thầy dạy cho tu con
báo lại cho Thầy. Con cũng biết cái lỗi đó, nhưng mà giờ Thầy khích lệ, sách
tấn con mới dám xin Thầy hoan hỷ, từ bi, tha thứ. Con xin trình bày.
Trưởng
lão: Con cứ trình bày cách thức tu cho Thầy nghe.
Tu sinh 2: Hôm
trước con có trình bày qua ba câu hỏi với Thầy. Thầy xác nhận câu hỏi thứ nhất
là trên tỉnh thức thôi, thành ra con lấy ý thức nhìn vào cái thân và nhìn vào
cái cảm giác trên thân, Thầy nói đó là tỉnh thức.
Lúc đó
con về con tập trung, con không có nhìn nữa. Con chia hai. Con lại tập trung
hết vào thân, cái cảm giác rung động, thì con cảm thấy nó rung động mạnh hơn
lúc trước, nó cũng bám vào thân nhưng nó bị chia hai. Hôm qua tới nay con tập
lại, con bám hẳn vào thân đặng không chia để nhìn nó được an trú vào ở ngay cái
chỗ cảm giác toàn bộ trên thân hành. Tác động của bước đi và cái hơi thở nó
rung động tự nhiên chứ không phải là để mình hướng hơi thở vào cái bước.
Trưởng
lão: Ừ! Con cảm nhận được.
Tu sinh 2: Con
trình bày thêm, là lúc đầu nó chưa định tỉnh cao thì nó chỉ cảm nhận ở toàn bộ
thân thôi. Sau mà đi một chập, thì nó cảm nhận luôn cả sự rung động của cái ý
thức của mình biết cái nào nữa nó tác động nhưng mà cái đó thỉnh thoảng thôi,
không có thường… (không rõ).. cái đó thỉnh thoảng bám chặt vào thân thì được
rồi.
Trưởng
lão: Trong khi đó, con bây giờ đó, thật sự ra thì con tập như hiện
giờ đó, khi con mới vào tập, thì con nên tập cái sức mà nhiếp tâm và an trú.
Bắt đầu con tập như thế này:
§
Con đi kinh hành mười bước, rồi con ngồi xuống con hít thở năm hơi
thở.
§
Rồi con đứng dậy, con đi kinh hành mười bước. Và con tập trong
một ngày một đêm. Rồi thử coi trong cái sự tu tập của con, coi nó có những cái.
(18:24) Thầy dạy như vậy để coi cái nghị lực
của con, nó có thấy rằng cái sự tu tập này nó có mệt nhọc hay không? Hay là nó
có khó khăn không? Thì con sẽ tập để trong một ngày một đêm, rồi hãy trình lại
Thầy.
Ví dụ như
con đi mười bước, từ đây lại kia mười bước, rồi con ngồi xuống. Con đừng thấy
cực khổ. Con ngồi xuống, rồi con hít thở năm hơi thở. Đừng ngồi nhiều, đừng có
thêm bớt, đúng năm hơi thở đứng dậy thôi. Đếm cho đúng năm hơi thở. Và khi đi
thì đúng mười bước, ngồi xuống thôi. Tập một ngày một đêm.
Rồi cái
tâm trạng của con trong khi tập như vậy, con nhận xét nó. Nó suy nghĩ gì, nó
nói gì ở trên cái phương pháp này, thì con sẽ trình lại Thầy. Để Thầy nắm được
cái tâm lý của cái người mà quyết tâm tu, để mà giúp con đi tới cái chỗ mà tu
tập cho tốt hơn
Ở đây thì
về Định Niệm Hơi Thở, thì con đã trình bày cho Thầy vừa rồi đó, thì "Cảm giác toàn thân tôi biết tôi
hít vô, cảm giác toàn thân tôi biết tôi thở ra". Nghĩa là con
hít vô, thở ra thì con thấy toàn thân con. Trước kia thì nó có hai phần "hơi thở" và " thân rung động của con".
Còn bây giờ thì cái phần "rung
động" thì con thấy rõ ràng hơn. Nhưng mà có nhờ hít thở
mà con thấy sự rung động. Cho nên bám vào hơi thở thì không có bám như trước
nữa. Nhưng mà thấy toàn diện cái sự rung động của thân.
Cũng như
đi kinh hành, con thấy cái sự rung chuyển của thân con. Tức là cái thân con nó
nghiêng qua nghiêng lại, nó rung chuyển đó. Còn cái sự rung động thì nó nhẹ, ở
trong nội thân con. Còn cái rung chuyển, tức là nó nghiêng qua ngã lại, đó là
sự rung chuyển của thân con, con cũng cảm nhận được. Thì cái điều này là cái
điều đã thực hiện được cái đề mục thứ tư của Định Niệm Hơi Thở "cảm giác toàn thân tôi biết tôi
hít vô hay là cảm giác thân hành tôi biết tôi hít vô, cảm giác thân hành tôi
biết tôi thở ra". Hay hoặc "cảm giác thân hành tôi biết tôi đi kinh hành",
con hiểu chỗ đó. Đó là cái đề mục mà đức Phật đã dạy chúng ta để chuẩn bị tu
trên Tứ Niệm Xứ, chứ không phải gì khác hơn hết.
(20:30) Mà bây giờ con cảm nhận được rồi, thì
khoan! Ở đây chúng ta còn chuẩn bị cho những cái tư thế chắc ăn hơn, chắc chắn
hơn. Là chúng ta phải rèn luyện nghị lực, để trong khi mà chúng ta đi tới cái
cuối cùng gặp những khó khăn, mà không có đủ nghị lực thì mình sẽ không vượt
qua. Cho nên mình chuẩn bị cho có đầy đủ nghị lực. Rồi kế đó thì chúng ta lại
chuẩn bị những cái pháp xả, chứ không khéo chúng ta ôm pháp cái này thì nó sẽ bị
ức chế. Mà ức chế thì tưởng nó sẽ phát hiện trên con, thì con sẽ bị chận đường
không tiến tới được nữa. Các con hiểu không?
Cho nên
vì vậy mà trong khi con thực hiện được đi
mười bước và ngồi xuống hít năm hơi thở, rồi kinh hành trở lại. Nếu
mà thấy được, mà con tu tập được thì Thầy sẽ cho con tu tập nữa tháng hoặc một
tháng, trên cái pháp này để rèn luyện cái nghị lực của mình. Nếu mà rèn luyện
được nghị lực của mình thì Thầy dạy qua con cái Định Vô Lậu.
Tức là
con sẽ triển khai cái bài học đầu tiên. Con sẽ triển khai cái tri kiến của con
bằng cái phương pháp là con sẽ làm những bài Nhân Quả Thảo Mộc, rồi Nhân Quả
Con Người, đường đi Nhân Quả, và Đạo Đức Nhân Quả. Những cái bài đó, Thầy sẽ
giúp đỡ cho con có cái dàn bài để con tự triển khai tri kiến của con trên những
cái hiểu biết cho nó sâu sắc. Vì khi mà hiểu biết, thì tự nó xả được cái ác
pháp, và cái lòng ham muốn của mình. (21:51) Thì
Thầy dẫn dắt con từng bước, để sau khi con trở về những cái pháp tu Tứ Niệm
Xứ "trên thân quán
thân" nó sẽ thành tựu trọn vẹn mà không bị ức chế, không bị
rơi vào Tưởng. Chịu khó đừng vội vàng, chịu khó tu tập, Thầy sẽ hướng dẫn con.
Bây giờ
về tu cái pháp, nghĩa là con tu ba mươi phút, thì con nghỉ ba mươi phút. Rồi
con tiếp tục con tu, tu duy nhất một pháp "đi mười bước, ngồi xuống thở năm hơi thở ",
cứ đếm đúng đừng quên. Và cứ thực hiện như vậy trong một ngày đêm để rồi trình
lại Thầy. Thầy thấy được thì cho tiếp tục, mà Thầy thấy chưa được thì Thầy sẽ
sửa lại cho con để thực hiện được, rèn luyện được nghị lực của con. Rồi, con cố
gắng. Nhớ cái pháp nghe con. Rồi, bắt đầu bây giờ, cái gì con?
Tu sinh: (thưa
hỏi)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét