23- GIỮ ĐƯỢC TÂM THANH THẢN SẼ TƯƠNG ƯNG VỚI CHƯ
PHẬT VÀ THẦY
(02:38:03) Phật tử: Con bạch Thầy đến 28 này
con về, con không biết nói gì hơn. Con chỉ ước làm sao được vào gặp Thầy nữa để
được Thầy chỉ bảo để tu cho đúng pháp.
Trưởng lão:
Không có sao đâu. Tu đúng pháp chứ không có gì đâu mà sợ. Tu thì sẽ làm chủ,
không có gì đâu mà lo. Bây giờ con về ngoài đó, con tu con gặp gì khó khăn thì
con gọi Thầy. Lúc có khó khăn mà bình thường thì trong cái đầu con, nó sáng
suốt nó nhận ra cần tu cái này thì sẽ phá được, chứ không có gì. Ngay từ trong
đầu con nó sáng suốt nó nhận ra, qua từ trường của Thầy, nó làm cho con sáng
suốt nhận ra đường đi của mình.
Thứ
hai là khi con gặp những khó khăn, quá khó khăn thì con cũng gọi Thầy; nó cũng
có những điều kiện nó trợ giúp cho con chứ không có gì đâu mà sợ. Bởi vì không
chỉ riêng Thầy với con mà cả chư Phật đã tu nhập Niết Bàn rồi mà một người tu
theo giáo pháp của ngài thì ngài biết rằng tu tập rất khó. Nó gặp nhiều chướng
duyên.
Khi
gặp khó khăn, mình chỉ gọi tên đức Phật. Gọi xong rồi, mình giữ tâm thanh thản,
an lạc, vô sự. Nghĩa là đừng để cho nó động nữa. Vì mình giữ tâm mình ở trạng
thái đó thì mình sẽ tiếp nhận được những từ trường của chư Phật. Từ trường
thiện đó khi con giữ được tâm thanh thản, an lạc, vô sự, mình tiếp nhận được từ
trường đó, tiếp nhận được lực đó. Từ cái lực mình tiếp nhận, nó làm cho trạng
thái của mình đang bị ma chướng gì đó nó sẽ diệt. Nó làm cho không còn có nữa.
(02:40:24) Con nhớ con giữ được tâm thanh thản, an
lạc, vô sự thì nó có từ trường khác phủ lên. Nó trợ lực cho các con thì những
ma chướng ở trên thân các con đau nhức, nó sẽ làm mất đi, không còn có nữa.
Còn
nếu con giữ tâm thanh thản không được thì nó không có tiếp nhận được từ trường
thiện ở bên ngoài đâu. Bây giờ nó đau nhức cách gì mà con cứ giữ được tâm thanh
thản, con tác ý: "Đừng sợ. Bây giờ cứ giữ tâm thanh thản an lạc vô
sự. Không có sợ hãi. Không có lo lắng. Không có đau nhức." Cứ tác
ý như vậy để cho tâm con nó thanh thản. Khi mà tâm con vừa thanh thản được thì
cái đau nhức này nó hết.
Con
nhớ như cô Liễu Kim, cô bị ung thư. Trong cái giờ phút chết, cô vẫn giữ cái tâm
thanh thản của cô. Cô tiếp nhận được từ trường của chư Phật, do đó cô không có
thấy còn đau đớn nữa. Đến khi đứa con cô, nó đọc bức thư của Thầy gửi ra khuyên
cô nên giữ gìn pháp Như Lý Tác Ý, để giữ tâm thanh thản an lạc thì lúc bấy giờ
chư Phật sẽ giúp cho mình vượt qua cái lúc khó khăn này.
Cô
tin những lời này mà cô cứ giữ như vậy. Trong khi, đứa con trai cô chăm nom
bệnh của cô, nó ngồi, cô bảo nó lấy bức thư này nó đọc để sách tấn cô chứ bệnh
ung thư nó đau nhức lắm. Khi nó đọc bức thư thì cô nằm đấy cô nghe.
Nó
đọc lần thứ nhất xong nó nói con sẽ đọc cho mẹ nghe lần nữa thì cô bảo đọc đi.
Lúc bấy giờ nó đọc lại lần nữa. Đến khi nó đọc lần nữa xong rồi thì nó nói con
đọc cho mẹ nghe lần nữa được không?
Không
thấy bà trả lời gì nữa. Khi ấy bà đã chết. Lúc bấy giờ bà đã chết trong sự an
ổn, trong sự tỉnh thức cho nên bà vượt qua được là nhờ tâm thanh thản an lạc vô
sự của bà mà tiếp nhận được những từ trường của chư Phật cho nên cảm thọ đau nó
không có làm cho bà bị rối loạn, bị mê muội. Cho nên, cuối cùng bà chết trong
sự tỉnh thức rất an ổn, trong cái tâm thanh thản.
(02:42:48) Do đó khi các con gặp những chướng duyên
gì đó, các con giữ được tâm thanh thản, các con sẽ tiếp nhận được những từ
trường của chư Phật hỗ trợ các con vượt qua được những khó khăn. Giờ phút chết
cũng vậy, các con sẽ vượt qua được những khó khăn đó. Các con nhớ kĩ
Phật tử:
Con kính bạch Thầy, giả sử như chúng con theo Thầy mà chúng con không được gần
Thầy để chúng con học pháp, chúng con gặp những khó khăn trên bước đường tu,
với điều kiện chúng con giữ gìn được giới luật nghiêm minh. Lúc ấy, con gọi tên
Thầy để cho con có một trí tuệ, để biết cách thiện xảo thì lúc ấy Thầy cũng
biết là con gọi Thầy, Thầy cho con một trí tuệ để con vượt qua cái khó khăn đó.
Trưởng lão:
Lẽ đương nhiên là con ước nguyện, con tác ý như vậy rồi. Con giữ tâm thanh
thản. Lúc bấy giờ, Thầy hoặc chư Phật sẽ trợ duyên cho các con được liền. Còn
con không giữ tâm con thanh thản thì không thể nào tương ưng được. Bởi vậy khi
mình ước nguyện là mình phải giữ gìn cái tâm của mình. Giữ tâm thanh thản an
lạc vô sự, không dao động.
(02:44:06) Lúc bấy giờ, khi cái tâm con giữ an trú
được rồi thì ngay đó con sẽ sáng suốt, con biết được lối con ra. Tức là chư
Phật sẽ hỗ trợ để con thấy được cách thức tu, cũng như Thầy ngồi đây nhắc con
vậy. Con thấy nó mầu nhiệm như vậy đấy chứ không phải không màu nhiệm nhưng
điều kiện là con phải giữ một cách gì đấy để tương ưng mấy con mới nhận được,
chứ mấy con không giữ gìn để tương ưng mấy con không nhận được đâu.
Bởi
vì cái tâm các con bị động, phàm phu cách biệt với Thánh. Các con muốn nhận
được các con phải giữ gìn tâm các con như Thánh, mới sáng suốt được. Tu tập phải
như vậy mới được, nếu không mấy con sẽ rối ren. Như vậy thôi.
Nói
chung là chư Phật và các bậc A La Hán, họ tu xong rồi thương chúng sanh lắm
nhưng mà chúng sinh không có trạng thái tương ưng với họ nên không tiếp nhận
họ. Nếu các con giữ đúng tương ưng với họ thì mấy con sẽ tiếp nhận được cái lực
họ giúp. Mấy con nhớ chưa? Ráng mà tu. Đời nay được gặp chánh pháp như này may
mắn vô cùng.
Phật tử:
Con đã về đây là không muốn ra nữa. Làm sao để mà được ở gần Thầy mãi mãi để
học pháp mà duyên chúng con chắc là kém quá.
Trưởng lão:
Bởi vì nhân quả mà. Nó có duyên nhân quả thì phải trả. Vui lòng trả thì nó sẽ
tạo những duyên thuận tiện để cho mình tu tập. Nhân quả nó sẽ chuyển biến chứ
không có gì đâu. Thôi bây giờ các con ra tập, không có bỏ thời gian. Thời gian
qua là mất. Có gì hỏi Thầy thêm không con?
Phật tử:
Con muốn là con có cái băng bài giảng của Thầy.
Trưởng lão:
À, con muốn có cái băng này phải không? Được rồi, đâu có gì đâu. Để đưa máy vô
sang thôi. Không có gì đâu.
Phật tử:
Kính bạch Thầy, chị em con muốn xin pháp ạ.
Trưởng lão:
Được rồi, Thầy sẽ cho một bộ “Đường về xứ Phật”. Còn về các pháp,
Thầy nghĩ mấy con cô đọng lại Pháp Hành mà tu. Thầy dạy đi Thân Hành Niệm, rồi
đi kinh hành Chánh Niệm Tỉnh Giác, Định Niệm Hơi Thở. Các pháp Thầy dạy có bấy
nhiêu đó. Mấy con đừng có học thêm nữa mà chỉ có nhiêu đó tu thôi.
Phật tử:
Dạ, bạch Thầy, con sẽ phát cho chị em ngoài đó học ạ.
Trưởng lão:
Được rồi, Thầy sẽ gửi cho con mang một số cho chị em ngoài đó.
Phật tử:
Nhất là "Mười đức Sa-di" ạ.
(02:47:28) Trưởng lão: “Mười được
Sa-di” để thấy mười đức Thánh của Sa-di, không phải dễ đâu. Rồi "Những
lời Phật dạy" tập 2 để biết cách thức, pháp nào tu pháp nào
không? Bởi vì Phật đã dạy để biết thế giới chúng ta đang ở là thế giới điên
đảo. Đức Phật đã nói:"Điên đảo tưởng, điên đảo tình, điên đảo ý".
Phật tử:
Cuốn "Đường lối đức Phật tu tập” cũng hay lắm ạ. Từ hôm
Thầy phát cho con cuốn đó về, con áp dụng thuần thục, nó quen. Khi con bước ra
khỏi thất con chú ý từng bước đi, hơi thở; cái phóng dật của con cũng giảm bớt
đi ạ.
Trưởng lão:
Bởi vậy, Thầy đưa ra pháp nào mấy con cũng có lợi ích hết. Các con đọc kỹ lại
thì mấy con sẽ tu tập có kết quả. Thầy viết sách đem lại lợi ích thiết thực cho
mấy con lắm, không có nói lòng vòng đâu. Có pháp hành tu đàng hoàng.
Phật Tử:
Chỉ có Thầy mới dám nói thật như thế thôi chứ con thấy trên thế gian này chưa
có ai dám nói ra như thế cả. Thứ nhất là họ đã phạm vào giới, thứ hai là họ sợ
chết ạ. Thầy không còn tiếc gì, mà tất cả vì Thầy thương chúng con. Ngay cả
tính mạng của Thầy, Thầy cũng không tiếc gì, cho nên Thầy dám nói thật, nói
thẳng ra như thế.
Trưởng lão:
Thầy nói thẳng nói thật để cho mấy con biết, mấy con tu được. Còn Thầy thì ai
giết Thầy thì giết, mặc kệ, Thầy không có sợ đâu.
Phật tử:
Con bạch Thầy, bạn con…(không nghe rõ)
Trưởng lão:
Bởi vì nó khó con. Không phải dễ đâu.
Phật tử:
…(không nghe rõ)
Trưởng lão:
Được rồi, Thầy sẽ cho mấy con. Thầy sẽ nói cô Út cho một cuộn băng sang cho để
các con về các con nghe. Nếu mà thu băng mà bữa nào cũng nghe Thầy nói thì mấy
con thu biết bao nhiêu băng mà nói.
Phật tử:
Dạ, tiếc là con không mang băng.
Trưởng lão:
Mấy con không có nhớ thôi. Chứ mai mốt nhớ rồi hỏi Thầy mang băng theo rồi thu
về nghe. Giờ nào Thầy cũng có chuyện để nói hết à. Mà nói tu chứ không có nói
chuyện đâu đâu ở ngoài. Thôi giờ về ráng mà tập đi nha, không thời gian không
có.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét