449- NHỮNG LỚP HỌC CĂN BẢN
(31:43) Được rồi, mấy con xin một lát nữa gặp
riêng Thầy, ờ bây giờ các con còn hỏi gì chung nữa không? Rồi các con sẽ về,
rồi mình sẽ có dịp mình sẽ còn gặp nhau, không có gì đâu, lớp Chánh Tư Duy còn
chờ đợi mà, không sao đâu.
Rồi các
con còn phải học Chánh Ngữ, Chánh Ngữ là cái ngôn ngữ để mà chúng ta nói, đây
là cái oai nghi tế hạnh của ngôn ngữ của chúng ta, mà nó là một trong ba cái lộ
trình của đường đi của nhân quả. Chánh Ngữ thì không bao giờ có tà ngữ, thì
không bao giờ có cái ngôn ngữ làm khổ mình, khổ người, đó là cái lớp Chánh Ngữ.
Thì mấy con còn phải học lớp này.
Mà lớp
này mà nếu Thầy không dạy thì không ai biết Chánh Ngữ nói như thế nào hết, chỉ
dạy chúng ta phải nói ôn tồn, nhã nhặn này kia đừng chửi mắng thiên hạ thôi, có
nhiêu đó hết rồi, không biết dạy sao nữa. Ở đây không phải đâu, Thầy sẽ dạy mấy
con học một năm chưa hết lớp Chánh Ngữ đâu.
Rồi mấy
con học hết được cái lớp Chánh Ngữ rồi thì mấy con sẽ học lớp Chánh Nghiệp.
Chánh nghiệp tức là hành động của cái thân mấy con, làm cái này, làm cái kia,
làm cái nọ như thế nào, đây mới là lớp Chánh Niệm Tỉnh Thức của mấy con.
Lớp Chánh
Nghiệp nó là lớp Chánh Niệm Tỉnh Thức, nó tỉnh thức từng hành động của nó đó,
và mỗi hành động nó nói lên được ý nghĩ thiện, ác, chánh, tà của nó ở trong này
nó gọi là Chánh Nghiệp, mấy con phải học cái lớp Chánh Nghiệp. Nó là oai nghi
tế hạnh của người đệ tử Phật, dù là cư sĩ hay tu sĩ đều là oai nghi tế hạnh của
lớp Chánh Nghiệp này.
Các con
bước đi các con phải dè dặt, cẩn thận cái bước đi của mấy con. Cái đánh tay như
thế này các con phải cẩn thận, nó thành cái thói quen của chúng ta rồi, người
thì đi đánh đồng xa như thế này, người thì bước chân dài, người thì bước chân
ngắn, người đi nhanh, người đi chậm đều là qua cái đặc tướng riêng của chúng
ta.
(33:33) Hôm nay chúng ta sẽ tập luyện Chánh
Nghiệp của chúng ta, người nào cũng phải y như nhau, đó là cài oai nghi tế
hạnh, cái phạm hạnh của người tu, không được người vầy, kẻ khác. Không được mà
theo cái đặc tướng riêng của chúng ta nữa, mà đây là một chương trình đào tạo
oai nghi tế hạnh.
Ngày xưa
người ta nói công - dung - ngôn - hạnh của người phụ nữ như thế nào? Thì hôm
nay cái phạm hạnh người tu như thế nào? Phải được huấn luyện chứ không phải
người tu nào cũng vô đó phạm hạnh hết đâu.
Nhiều khi
chúng ta người có cái oai nghi như thế này, người có oai nghi như thế khác,
cách thức ngồi như thế này, cách thức ngồi như thế khác, đều là chúng ta được
chỉnh đốn lại hết. Đó là cái lớp Chánh Nghiệp, bởi vì nó Chánh Nghiệp mà, nó
đâu có phải Tà nghiệp được ở trong đó đâu. Cho nên, mấy con còn phải học, chứ
đừng nói là không học, không học làm sao mà biết?! Đó là Chánh nghiệp.
Đó là
những cái lớp học oai nghi tế hạnh, bởi vì trong Bát Chánh Đạo, nó có Chánh Tư
Duy, Chánh Nghiệp, Chánh Tư Duy là ý của mình chứ gì?! Rồi Chánh Ngữ của mình
là lời nói chứ gì?! Rồi Chánh Nghiệp là hành động của mình gì?! Nó y như trong
Thập thiện, Thập ác chứ có gì đâu, thân, khẩu, ý chứ có cái gì đâu! Đó, thì mấy
con phải học những oai nghi tế hạnh này hết, để cho nó thực hiện đường đi nhân
quả của nó, nó trong cái chánh nó chứ đâu có được cái tà của nó đâu, tức là
trong cái thiện chứ đâu được trong cái ác nữa.
Các con
thấy chưa? Đạo Phật người ta rành rẽ lắm, lớp nào nó ra lớp nấy chứ đâu phải mà
muốn học tu cái nào, tu đại đâu! Nó đào tạo, phải rèn luyện chúng ta, con người
không đạo đức nó trở thành đạo đức, con người không đức hạnh nó trở thành đức
hạnh, mà mình được học lớp đó là quá hạnh phúc rồi còn gì.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét