447- CHỜ ĐỢI NGƯỜI TU CHỨNG NỐI GÓT THẦY
DỰNG LẠI NỀN ĐẠO ĐỨC PHẬT GIÁO
(24:50) Cho nên mới khổ nỗi là chờ đợi cái
người tu chứng, mà cuối cùng thì không người tu chứng. Chờ đợi mấy con lắm đó
mấy con! Bởi vì Thầy biết cái pháp hay mà nếu chờ đợi được một người, thì nó
làm sáng tỏ được Phật pháp.
Chứ đâu
phải là như Thầy là cái ông Thầy giỏi võ mà dạy đệ tử của mình còn giấu miếng
nữa đâu, Thầy dạy hết đó mấy con. Chứ không phải như ông thầy võ còn giấu
miếng, để không học trò nó phản Thầy, nó cho mình một cú chắc tiêu mình luôn!
Không phải đâu.
Bởi vì
đây là giải thoát rồi thì đâu còn học trò chơi Thầy đâu. Mà chơi cái gì, Tam
Minh nó rõ như bàn tay rồi còn cái gì mà chơi. Mấy con làm gì thì nó cũng biết
hết rồi, có gì đâu mà chơi. Mà danh lợi nó đâu còn gì mà nó sợ, cho nên nó đâu
có màng!
Bây giờ,
thí dụ như học trò hoặc người nào nói xấu Thầy cách gì, Thầy có màng tới đâu,
có màng cái chuyện đó. Mà quý thầy có khen Thầy cũng như là mèo khen mèo dài
đuôi, Thầy thấy cũng có cái gì đâu, Thầy thấy bình thường, đối với Thầy không
có cái gì hết.
(25:53) Mà cái mà Thầy ao ước là đệ tử của Thầy
phải có người tu chứng, có cái điều đó mà thôi, cái điều duy nhất đó thôi, Thầy
ước ao lắm! Nhưng mà không biết ai mà người quyết tâm tu, để mà chứng, để mà
nối gót Thầy, để mà làm sáng tỏ lại con đường Phật pháp, để duy trì được chánh
pháp của Phật làm lợi ích cho con người ở trên hành tinh.
Bởi vì
Thầy biết, con người trên hành tinh là con người nào cũng đang đau khổ, họ tha
thiết lắm, họ mong muốn được được cái pháp để mà sống không làm khổ mình, khổ
người. Họ mong muốn được cái pháp để làm chủ được bốn sự đau khổ sinh, già,
bệnh, chết. Họ mong muốn lắm! Nhưng mà chúng ta làm cho được thì cái sự mong
muốn của họ nó sẽ trở thành hiện thực, không còn cái giấc mộng của họ.
(26:37) Thì hôm nay mấy con ngồi trước mặt
Thầy, sắp sửa ngày mai, ngày mốt mấy con sẽ rời khỏi nơi đây, thì dù ở đâu, mấy
con cố gắng nhớ cái lời Thầy dạy, duy nhất có cái pháp của Phật, từ các pháp xả
cho đến pháp Tứ Niệm Xứ là con đường rốt ráo để dẫn mấy con đi tới giải thoát
hoàn toàn.
Mà hôm
rày, Thầy cố công Thầy phô tô Thầy làm mấy cái tập sách này, để đủ sao cho mấy
con về nó vừa gọn, nó ít để mấy con không mất thì giờ đọc, nghiên cứu kỹ lại
những cái cách thức mà tu tập trên thân quán thân, và đồng thời Thầy cũng sẽ
cho ra một tập sách cũng mỏng, cở bằng 3 tập này ghép lại. Để chỉ dạy cho cách
thức tỉnh thức của mấy con, trước khi mà mấy con tu một pháp gì thì phải tập
tỉnh thức hết. Thiếu tỉnh thức thì mấy con tu không vô.
Cho nên
vì vậy, nó cũng là cái căn bản, Thầy cố gắng Thầy sẽ làm, rồi một ngày nào đó
sẽ trao cho mấy con cái tập sách đó. Bị vì một mình Thầy làm không hết, nhiều
quá, chứ không thì Thầy đã cho in ra rồi, rồi phô tô ra, nhưng mà không kịp,
thôi để từ từ, rồi có dịp thì mấy con sẽ được đọc cái sách đó.
Cái tập
sách chuyên để dạy cho cái sức tỉnh thức của mình, từ cái tỉnh thức đó mình mới
quán thân được mấy con, thiếu tỉnh thức là mình quán hơi có chuyện này, hơi có
chuyện khác, nó thiếu cân bằng.
Rồi tới
cái định tỉnh, nếu mà không có được tỉnh thức thì đừng mong có định tỉnh, tỉnh
thức không có mà đòi định tỉnh sao được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét