445- KẾT TẬP KINH ĐIỂN CỦA PHẬT GIÁO
(6:37) Tu
sinh 2: Kính bạch Thầy, con xin được thưa hỏi. Con có thắc mắc
là, sau khi đức Phật nhập diệt, thì 500 vị A La Hán kết tập kinh điển, lúc đó
cả 500 vị đã chứng A La Hán kết tập kinh điển, mà khi đó cũng còn nằm trong
thời đức Phật, thì tất cả hệ thống đường lối tu tập của đức Phật, thì 500 vị A
La Hán kết tập. Sao mà không, như Thầy nói khi kết tập không để lại đúng cái hệ
thống, để người sau này con cháu cũng hơi vất vả? Nếu mà đúng hệ thống như Thầy
nói, thì nó cũng đỡ cho người sau biết mấy.
Trưởng
lão: Đúng rồi, bây giờ con thấy, trong thời Ca Diếp mà ổng kết
tập lần đầu tiên đó, chỉ là lên đọc qua những cái điều kiện đức Phật dạy, trong
cái buổi đó dạy ai, người nào, nó có những cái bài kinh đó con, thành ra đọc
rồi cái người nào cũng nhớ thôi. Do cái đọc miệng mà nhớ đó, thành ra rồi thêm
sau nó dễ lắm, do đó tới thời vua A Dục mới viết thành sách con.
(07:37) Tu
sinh 2: Nhưng mà thưa Thầy 500 vị A La Hán, với trí tuệ đó
người ta sẽ biết cần tu những cái lớp như Thầy nói, vì đã chứng A La Hán thì
người ta phải biết cần tu những thứ lớp ra sao chứ?
Trưởng
lão: Thứ lớp chứ con, những người đó biết hết. Cho nên lúc bấy
giờ họ thấy rằng cái số 500 vị A La Hán này kết tập trong cái hang đó con, do
đó thì họ thấy rằng như vậy là đọc như vậy là nhớ, người nào cũng nhớ hết rồi,
đâu còn người nào.
Phật tử 2: Khi đọc
người ta sẽ đọc theo cái hệ thống tu tập của Phật?
Trưởng
lão: Nghĩa là nói chung, có nhiều người thì A La Hán người ta
tu chứng nhưng mà người ta chưa nghe cái bài kinh này, nhưng mà có người thì đã
trực tiếp được Phật dạy cái bài pháp đó, do cái sự tu chứng.
Nhưng mà
khi chứng quả A La Hán thì người ta thông suốt hết rồi, nhưng mà vì muốn để duy
trì lại cái Chánh pháp của Phật đó, cho nên vì vậy mà kết tập, nhưng mà kết tập
này là đọc để nghe chung thôi, nhưng mà 500 vị đó được kết tập, chỉ có 500 vị
đó nghe thôi chứ đâu có cho ai ở ngoài vô.
Tu sinh 2: Kính
bạch Thầy, đến thời đức vua A Dục kết tập lại không đúng hệ thống của 500 vị
đó, nên lúc đầu đã kết tập, không đúng cái hệ thống thứ tự.
(8:39) Trưởng
lão: Đúng rồi, không có đúng con. Không đúng theo hệ thống thứ
tự con, thay vì người ta kết tập từng lớp, lớp Chánh Kiến, Chánh Tư Duy đó con,
chứ không phải không.
Nhưng mà
sau đó thì bắt đầu đó 500 vị, nhất là ông A-Nan mà tịch rồi đó, thì coi như là
sau đó nó đã có sự lệch lạc rồi. Con hiểu không?
Còn những
vị đó mà người ta bây giờ đó, coi như là trong nước đều ai cũng biết Phật giáo
như vậy hết rồi, cho nên vì vậy chứng quả A La Hán người ta đâu có đi xa ra
đâu, con hiểu không? Đâu có đi đâu. Người ta lần lượt người ta tịch, Phật chết
rồi người ta thấy rằng bây giờ cái gì người ta cũng hiểu hết, Phật hiểu, thôi
mình đi chứ ai mà còn ham. Cho nên 500 vị A La Hán lúc bấy giờ lần lượt người
ta tịch, thậm chí như Ngài Ca-Diếp cũng tịch mà, chỉ còn có mình ông A-Nan còn
sót thôi, nhưng mà ông A-Nan còn sót thì người ta nói ông A-Nan lẫn lộn rồi,
ông A-Nan nói bậy không có trúng đâu.
(09:25) Tu
sinh 2: Dạ, con thấy cuối đời ngài A-Nan đã là, Chánh pháp đã
là người ta hiểu lầm ngay trong thời ngài A-Nan đã bị…
Trưởng
lão: Đã bị người ta cho ông lú lẫn rồi, có một vị thầy cho là
ông A-Nan lú lẫn rồi, cho nên người ta không còn tin ông A Nan nữa. Do đó ông
A-Nan ổng tịch, hết rồi, không còn tin nữa thì thôi ra đi. Ra đi rồi coi như là
mất, sau đó thì bắt đầu phát triển những tà pháp hết rồi.
Con thấy
từ đó đến vua A-Dục là kết tập sai rồi, đâu còn nữa, cái chánh pháp mất rồi.
Tức là thay vì tám cái lớp học này phải kết tập theo đúng cái chương trình đầu
tiên của ông Ca-Diếp. Người ta sẽ đọc, ờ cái bài nào mà dạy cái lớp thứ nhất
như thế nào người ta đọc hết chứ, nhưng mà vì người ta không ghi chép, chứ phải
có ghi chép thì mình còn mấy con. Cho nên không ghi chép, cho nên sau này khi
ông A-Nan tịch rồi, họ ghi trong đầu mà.
Còn cái
lần thứ hai là vì tranh chấp thôi, tranh chấp để phân hóa cái Đại chúng bộ với
Thượng tọa bộ đó, tranh chấp nhau thôi, cho nên chỉ họp để hòa hợp thôi. Nhưng
mà càng gay gắt hơn, cho nên cuối cùng cũng không hòa hợp được, cho đến tới
cuối cùng vua A-Dục mới kết tập, mới viết ra thành kinh, thì do đó nó đâu còn
nữa, nó lộn xộn rồi.
Bây giờ,
cứ bài kinh nào dài thì cho vào cái bộ gọi là Trường bộ, còn cái bài kinh nào
vừa vừa thì gọi là Trung bộ, còn ngắn ngắn, gọn gọn thì cho nó vô Tăng Chi, rồi
sau đó Tương Ưng, còn lại thêm thắt gì sau này nữa thì cho nó là Tiểu bộ.
(10:52) Tu
sinh 2: Kính bạch Thầy, vậy là cái thời Ngài Ca-Diếp đang kết
tập đó là kết tập đúng hệ thống từng lớp?
Trưởng
lão: Đúng hệ thống từng lớp con. Bây giờ mà nếu ai có Tam Minh
rồi, chúng ta quan sát lại coi ông A-Nan ổng đọc, bài nào thứ nhất, bài nào thứ
hai, ông đọc có lớp lang lắm, từ Chánh Kiến cho đến Chánh Tư Duy đàng hoàng đó.
Người ta kết tập, A La Hán mà đâu kết tập tầm bậy được. Người ta kết tập từ
thấp đến cao mà, nhưng mà vì đọc nghe thôi: “Đọc bài con nghe nhe, nhớ nghe! Tám cái lớp này nó phải
học cái bài gì bài gì, tôi sẽ đọc từng bài ở trong tám lớp này”.
Rồi sau
đó mất rồi thì có ai mà ghi chép đâu, thành ra cái bộ giáo dục này bị mất rồi,
rất là uổng mấy con! Nhưng mà không sao đâu, bây giờ Thầy lôi ra được, không có
gì đâu.
(11:41) Tu
sinh 1: Thưa Thầy cho con hỏi, vậy là đức Phật đã biết là nó
phải mất 2500, sau khi Ngài A-Nan, đức Phật mất là 80 tuổi. Ngài A-Nan sau mấy
đêm đó mới chứng đạo, thì ngài A-Nan cũng khoảng sáu mươi tuổi?
Trưởng
lão: Tám mươi, ông A-Nan cũng bằng tuổi Phật rồi con.
Tu sinh 1: Dạ,
bằng Phật là ông A-Nan tám mươi tuổi mới chứng đạo, rồi kéo thêm được bốn mươi
năm nữa, thì đức Phật cũng đã biết mất 2500 rồi bây giờ mới có lại?
Trưởng
lão: Lẽ đương nhiên điều đó là điều người ta biết, người ta
biết chứ.
Tu sinh 1: Người
ta nhìn hết rồi, cho nên người ta đâu có cần kết tập nữa, có kết tập thì rồi cũng
mất à.
Trưởng
lão: Cái điều đó là cái điều phải biết chứ.
Tu sinh 3: Cái tin
tức nó nằm từ trường vũ trụ, phải đọc trong đó để thấy hay sao mà biết trước
được hai, ba ngàn năm cái tin tức nó nằm ở đằng trước?
Trưởng
lão: Bởi vì cái không gian của chúng ta nó không có cách trở và
cái thời gian nó không có ngăn cách cái thời quá khứ, vị lai, hay hiện tại mà
trong khi dùng Tam Minh, thì nó ngay đó là mình muốn biết cái gì về quá khứ thì
đều biết, mà về tương lai thì đều biết hết.
Cho nên
vì vậy mà, trong khi đức Phật cũng biết là nó bao nhiêu năm, nó sẽ có ai mà
dựng nó lại. Và cũng là biết cái sự kiện nó sẽ xảy ra như thế nào, người ta
biết hết rồi. Nhưng mà người ta cũng đã biết được cái duyên của chúng sanh như
thế nào, người ta biết cái ngày đó bên Hồi giáo nó sẽ phá luôn cái tượng Phật ở
tại chỗ đó người ta cũng biết, chứ không phải đợi đến thời mình mình mới biết
đâu, không phải đâu.
Ngay thời
ông Phật ông biết là sẽ có cái tượng Phật, làm cái kiểu hình ảnh của Phật Thích
Ca cái kiểu này, ông đâu có mập cái kiểu này mà làm cái kiểu này, ông đâu có
tóc tai vậy, mà ông cũng biết luôn cả người ta đã làm cái đầu quắn quắn của ổng
lên, ông cũng biết luôn nữa, biết hết hà. Ờ, Thầy bây giờ cạo tóc vậy, chứ sau
này nó làm quắn hết. Không, người sau họ làm tầm bậy lắm mấy con.
(13:29) Cho nên, có những bài kinh mà xác định
được hình ảnh đức Phật cạo tóc đó mấy con. Trong cái bài kinh Tự thuyết, lúc
bấy giờ trong mùa hạ đó, cư sĩ người ta đến người ta phát cơm cho các tu sĩ ở
trong cái khu rừng. Trong khi đó, đức Phật nghe thấy tiếng đi đó mới giở cái y
của mình trùm trên cái đầu, thì cái ông cư sĩ mang cơm đến ông nói: đây là
Gô-Ta-Ma. Ông mới đứng lại ổng xớt trong bát cơm của đức Phật, do đó mới biết
được cái đầu trọc của đức Phật, nhờ thấy cái đầu trọc mới biết là Gô-Ta-Ma.
Nhờ đó mà
Thầy mới đem cái bài kinh đó Thầy xác định đức Phật cạo tóc chứ không phải là
tóc quoắn vậy đâu, mấy ông đừng có nói bậy nói bạ. Nếu mà không có bài kinh này
thì lấy chứng cớ đâu mà nói cái chuyện này được.
Cho nên
họ xách cái hình của cái ông Bà-La-Môn nào đeo cái vòng khoen ở đây nè, rồi họ
nói đây là Phật Thích Ca, Thầy mới nói: trời đất ơi! Phật Thích Ca gì mà tóc
tai như ông Tây vậy? Mà còn đeo cái khoen ở chỗ này nữa, nghĩa là nói con một
đó mấy con. Nhưng mà ông đó là ông Bà La Môn chứ không phải ông Phật Thích Ca,
thực sự mà nói đây là cổ tàng viện của Anh quốc người ta đã tìm được di tích
lịch sử, cái hình ảnh của Phật mà do ông Phú-Lâu-Na vẽ lại, mấy con nhớ không?
(14:39) Tu
sinh 2: Kính bạch Thầy, trong cái vấn đề thấy trước Tam Minh,
ví dụ thấy được tương lai ngày mốt như thế đó, nhưng mà tới trước ngày mốt đó
người ta có một cái chuyện khác người ta sẽ chuyển liền, thì thành ra thấy
trước ngày mốt thì cái sự việc nó xảy ra nó sẽ không đúng…
Trưởng
lão: Tam Minh thì không phải cái chuyện dịch số con, con nói
chuyện dịch số không. Tam Minh mà, người ta biết chuyển như thế nào, người ta
biết họ sẽ sống như thế nào, nó chuyển như thế nào. Tam Minh, nó khác, nó không
phải dịch số, dịch số nó mò, còn ở đây Tam Minh không có mò đâu. Nó khác!
(15:13) Tu
sinh 4: Thầy cho con xin phép được hỏi là, có phải hồi cái thời
sau đức Phật, do tập kết kinh điển không đúng lớp lang cho nên không có ai tu
chứng được. Cái phái Nguyên Thủy, kinh Nguyên Thủy nó là kinh sách duy nhất, mà
vẫn không có ai tu chứng hết.
Trưởng
lão: Đúng rồi, thay vì nó là chương trình giáo dục đào tạo tám
lớp học, mà giờ nói lộn xộn, nó làm như là những bài kinh nó lộn xộn quá người
ta đâu có biết đâu. Bây giờ nói tu Tứ Niệm Xứ là nhảy vô tu Tứ Niệm Xứ hà, chứ
không biết trước khi mà tu Tứ Niệm Xứ là phải tu những cái lớp nào?
Cho nên
con nghe, bây giờ Việt Nam mình qua Ấn Độ vào cái lớp đó tu, quán thân trên
thân là vô đó tu, quán thọ trên thọ vô đó tu hà. Nghe cái lớp thiền nào dạy
quán thọ trên thọ, quán tâm trên tâm là vô đó tu cái lớp đó thôi. Trời đất ơi!
Ở bên đây mình chưa có học lớp nào hết mà nhảy vào cái lớp tu Tứ Niệm Xứ mà tu,
lớp Chánh Niệm của người ta mà tu, tu ngang xương! Rõ ràng là bên Miến Điện nó
dạy vậy đó.
Mấy con ở
đây có người nào đi qua Miến Điện mấy con sẽ biết có hay không? Thật sự ra,
chưa có biết gì hết mà nhảy vô tu Tứ Niệm Xứ liền hà, thật sự đó họ có biết
không?! Như vậy là họ Phật giáo Nguyên Thủy đó mấy con, Phật giáo gốc đó, Phật
giáo Nam Tông đó!
(16:23) Tu
sinh 1: Bạch Thầy, con thấy, con gặp ở bên nước Lào là tu sĩ
Nam Tông rất trẻ, nhưng mà sang đấy, con hỏi sang để học cái gì ở bên Miến Điện
bên đó? Con gặp ở thủ đô Viêng-Chăn. Các ông nói là đi học tiến sĩ Phật giáo.
Thế con bảo là, tiến sĩ Phật giáo để về dạy ở Việt Nam à? Thế họ mới bảo vâng
chúng tôi đi học là…
Có cái
chương trình thực tập, con thấy các vị trẻ quá, con mới bảo là vị nào mà dạy
các vị này chắc là phải giỏi lắm đây, chắc phải chứng Thiền Định, Tam Minh, Trí
tuệ chắc phải siêu việt lắm mới đào tạo ra tiến sĩ Phật giáo là phải lớn lắm.
Tiến sĩ ở ngoài đời đã lớn rồi, tiến sĩ Phật giáo là trí tuệ, Phật giáo là trí
tuệ. Chắc phải lớn, mà ông đấy trẻ, cũng hút thuốc lá bình thường, ăn ngày ba
bữa, đi khất sĩ rồi cũng ăn đồ ăn mặn của người Lào người ta cho, rồi cũng ăn mặn
thôi.
Thế con
nghĩ, rồi con bỏ con về đây Thầy. Con bỏ con về, con bảo tu thế này, mình đi
thế này chắc không ổn, họ còn nói với con là Thầy phải đi tiếp nữa, sang bên
Thái Lan thì thầy không ăn chay được đâu bởi vì bên đấy người ta bắt thầy ăn
mặn, người ta cho thầy thầy không ăn là người ta không cho ăn, cho nhịn đói
luôn. Bởi vì người ta bảo là không có cái duyên với họ. Thế con mới bảo thôi đi
về thôi, bắt tôi ăn như thịt thế này thì chịu không nổi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét