444- TỔ CHỨC BAN ĐIỀU HÀNH LỚP HỌC
(0:00) Trưởng
lão: Không phải đâu con, tại vì nó chưa có điều kiện thuận
tiện để cho mình việc áp dụng cái kỷ luật sắc bén, bây giờ trong khi mà Thầy tổ
chức đây chứ nó cũng chưa có, Thầy cũng biết chưa có.
Thế nhưng
mà điều kiện mà nó được yên ổn hẳn hòi hoàn toàn, tạo cái thế nó bình an, nó
không có bị động, kỷ luật đâu ra đó, người nào mà phạm phải là mời đi liền chứ
không có nói. Để một người phạm thì có bao nhiêu người khác bị ảnh hưởng, thì
nó sẽ dẫn dắt người ta đi tới đâu?
(00:32) Tu
sinh 1: Dạ bạch Thầy, sáng nay con nhìn cái sơ đồ ở trong đó
con thấy có cái ban làm cái việc đó, tức là cái ban kiểm tra bảo vệ, nhưng bạch
Thầy vì Thầy không có ở đó nữa rồi, thì con cứ nghĩ có những người tu sĩ, những
người quản lý ở Tu viện mới xảy ra cái việc đó.
Trưởng
lão: Đây, bây giờ thì con sẽ thấy nè, bây giờ cái chương trình,
cái ban nè.
Cái ban
đời sống tinh Thần, thì trong đó nó có cái tổ chức của lớp học đào tạo, trong
cái tổ chức lớp học đào tạo nó có cái ban kiểm duyệt về giới luật, đức hạnh.
Bởi vì đây nó đi xuống nè, bây giờ trên cái ban đời sống về tinh Thần, tức là
mình hướng dẫn dạy đạo đức, dạy về tu tập, thì trên cái ban đó nó điều hành thì
tổ chức các lớp học đào tạo, giao dịch đối nội, đối ngoại, rồi thư viện, phát
hành kinh sách báo, cái ban của nó mà.
Thì do
đó, bây giờ tổ chức lớp học thì trong đó, cái tổ chức lớp học này nó có cái ban
điều khiển tổ chức lớp học, hẳn hòi là phải tổ chức rồi, hễ nó đi vào tổ chức
rồi thì mấy con vô đây học là phải kỷ luật hẳn hòi đàng hoàng, nói chuyện với
nhau là cái ban này nó mời ra liền. Thầy không có nói, Thầy không có đuổi không
gì hết, cái ban này nó làm việc.
(01:41) Tu
sinh 1: Bạch Thầy, ở đây cái tình cảm gần này, nhìn thấy nhau
là muốn hỏi, muốn chào. Bây giờ con người chứ chưa phải là bậc Thánh, người ta
hỏi chả lẽ mình nhỏ tuổi thế này, người lớn người ta hỏi mà mình không, thế là
mình thành ra cái sự mình nói chuyện, thành ra mình cứ bị hết lần này lại lần
khác, mà chả lẽ quát mắng lại thì lại làm cho họ buồn, có những người họ học
rất cao rồi nhưng mà họ vẫn còn như thế?
Trưởng
lão: Thì do đó ăn thua là phải có tổ chức này.
Tu sinh 1: Dạ,
phải có một cái tổ chức.
Trưởng
lão: Tổ chức. Cái Ban kiểm duyệt này người ta kiểm duyệt vấn đề
kỷ luật của nó, mình phạm phải kỷ luật là được mời ra, trong cái ban đó người
ta xử chứ không phải một người, mà Thầy thì không có xử, chỉ có cái ban đó
thôi.
Bây giờ
đây là rõ ràng mà, đây là nó vẽ ra rõ ràng, ở đây mấy con thấy vẽ ra rõ ràng
nè. Cái ban này là ban đời sống nè, đời sống tinh thần. Thì ở dưới này nó một
nè, thì cái ban tổ chức lớp học nè, thì cái ban giao dịch đối nội, đối ngoại
nè, rồi cái ban thư viện, phát hành kinh sách ấn tống nè. Phải không? 1, 2, 3
là 3 cái ban của việc đời sống tinh thần.
Cái nhiệm
vụ mà cái ban tổ chức lớp học này thì nó phải có ban kiểm duyệt về Giới luật,
Đức hạnh ở trong lớp học. Thì làm sao, mấy con bị khép vô cái kỷ luật, chấp
nhận vào thì phải chấp nhận hết, không được phạm.
(3:03) Tu
sinh 1: Phải làm sao để không có gì xảy ra, bạch Thầy, có người
khi vào thì gọi điện thoại di động, rồi léo nhéo, biết bao nhiêu người ta. Đi
vào tu rồi, tu vậy tu chi?
Trưởng
lão: Dẹp hết, để làm động người ta. Nghĩa là khi mà vào khu nội
trú rồi đó thì người ta duyệt hết, nghĩa là giơ tay lên coi thử coi có nhét cái
gì trong này không? Rồi mới cho vô thất, cái ban đó nó kiểm duyệt mà, chớ đâu
có phải mà để điện thoại réo, reo um sùm đâu có được! Vào lớp học rồi thì coi
như là ba y một bát hoàn toàn.
Tu sinh
1: Quân đội…
Trưởng
lão: Thì bây giờ đây là sắp sửa có tổ chức lại rồi mấy con.
(03:41) Tu
sinh 1: Quân đội mà nó đánh thắng trận là nhờ do kỷ luật chứ
không có gì cả.
Trưởng
lão: Ừm, đây là cái lớp đào tạo chứ không phải tu để tự chứng.
Cho nên
do đó mà đức Phật nói: ta có 500 người, thì có 90 người chứng Tam Minh đó, 90
người chứng Thiền Định, còn lại ba trăm hai chục người là chứng Giới luật, toàn
bộ 500 người người ta chứng hết.
Giới luật
ly dục, ly ác pháp chứ làm sao. Người ta có kỷ luật đàng hoàng chứ đâu phải là
không kỷ luật, kỷ luật đàng hoàng thì sống một thời gian trong một năm là người
ta ly rất nhiều chứ đâu phải. Mình sống được chứ còn mình sống không được là
chỉ trong vòng một tháng, hai tháng là bay ra chứ làm chịu sao nổi, ba cái giới
luật này đâu phải chuyện thường đâu!
Đó mấy
con thấy không, cái tổ chức của chúng ta là sau này sẽ là như thế này. Bắt đầu
nó vẽ ra cái hình rồi, bây giờ nó trên giấy rồi, sau đó áp dụng rồi, thì đây nó
sẽ đi lần, tổ chức mà. Còn mình ở đây thuở giờ cái Tu viện mình có tổ chức, có
ban gì đâu. Nó đâu có ban gì, có Thầy dạy thôi, rồi khuyên lơn, nói mấy con
nghe thôi, ráng sống độc cư tu hành thôi, chứ có ban bệ nào phạt đâu? Rồi ra
thanh qui, hay qui ước đồ vậy thôi, mấy con cũng nghe rồi thôi, rồi tật nào
cũng tật nấy, có vậy thôi.
(05:00) Còn không, cái này là khác rồi mấy con,
cái tổ chức người ta mà, đào tạo mà, thật sự đào tạo. Tại sao từ lâu đến giờ mà
Thầy không đào tạo được? Là do cái chỗ mà mình không có cái ban điều hành, mà
ban điều hành là phải có người, không có người chưa tu được. Cho nên bây giờ
người tu chứng mình không có thì lấy đâu ban điều hành? Nó kẹt vậy!
Rồi bây
giờ thôi tạm thời thì nó như vậy thì mấy người cư sĩ họ giúp mình họ làm, sau
khi mà mình tu chứng rồi mình ra thế thì họ vô tu.
Cho nên
đây là những cái bản đồ nó đã sẵn rồi mấy con, Thầy đã đọc kỹ hết rồi, khỏi cần
có gì hết. Bởi vì bây giờ con đề nghị cái ban nào thì trong này nó có hết rồi,
mấy con đề nghị cái gì nó cũng có trong này.
(5:46) Tu
sinh 1: Con thấy, nếu không làm như vậy thì nhiều cái chuyện về
tiền thân của đức Phật cũng vậy, có những lúc buổi chiều Ngài cũng ra vui đùa
với đại chúng, cũng có lúc Ngài rất nghiêm khắc thì thưa Thầy con thấy nó học
kỷ luật quá đi.
Đấy, như
đức Phật, có những khi như Ngài dạy cho Ngài La Hầu La, ngay câu đầu có vẻ vui
vẻ nhưng câu thứ hai thậm chí Ngài đập cái chậu cái rầm một cái, như vậy là một
hình thức rất nghiêm túc chứ đâu có tuỳ thuận được việc gì.
Tuỳ thuận
thì tuỳ thuận thôi, có những cái bởi vì nếu như không làm như vậy được thì nó
sẽ còn lại số ít người, thà là ít nhưng mà chất. Còn anh nào không chịu được,
như con nếu con không chịu được là con cũng sẵn sàng ra ngoài thôi chớ, vui vẻ
mà, vì mình không chịu được, ở cố làm gì nữa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét