436- BAN QUẢN TRỊ TRUNG TÂM AN DƯỠNG
(04:40) Trưởng
lão: Người nào thấy mình cần về thăm gia đình, thăm em, thăm con, thăm
cháu, thăm bè bạn gì đi. Rồi chờ có duyên mình lên sau thì chừng đó mà Thầy gọi
điện thoại Thầy báo cho, thì mấy con sẽ về những cái khu vực mới, đẹp đẽ lắm.
Khu vực mới toàn là đường giao thông đồ, tráng dầu, tráng nhựa, bê tông cốt sắt.
Phật tử: Như
vậy là chắc chắn mình có khu vực mới để mình sau này, hơn một tháng mình đi về
rồi mình vô lại khu vực mới hả sao Thầy?
Trưởng lão: Sẽ
là mấy con vào thì mấy con sẽ có cái khu vực mới rồi, còn ở đây thì sẽ ổn định
lại.
Phật tử: Cho
con hỏi về cái thời gian, bây giờ là đã là tháng hai rồi, mà Thầy lại còn phải
dẫn dắt một, hai người gì tu chứng nữa, lại còn lo thêm cái Tu viện đó. Thì đến
tháng mười tới, thì như con đây là chưa có duyên may được dự là trọn vẹn cái lớp
Chánh Kiến. Thế mà bây giờ là nếu như mà nghe Thầy nói vậy cũng mừng ấy.
Tháng Mười này, nhưng
mà lại con e rằng cái thời gian mà như vậy, mà cùng một lúc bao nhiêu việc, nhất
là cái việc dẫn dắt mấy người tu chứng đã là mất một cái thời gian rất là lâu rồi,
thì cũng phải là mất mấy tháng, vì họ có nhiếp phục được thì cũng phải là mấy
tháng. Rồi lại Thầy lại còn phải viết sách, xong lại còn phải đi vào vẽ vời với
lại xây dựng cái Tu viện, với khuôn viên thế này thế khác, với lại kêu gọi Phật
tử đóng tiền nữa thì cái thời gian này nữa, tháng Mười không biết làm sao?
(6:02) Trưởng
lão: Bây giờ đó, con thấy như hồi nãy Thầy đưa cái sơ đồ mà cái chương
trình mà hoạt động của cái ban quản trị. Tức là mình sẽ thành lập, rồi cái nhân
sự này đó, họ sẽ… Khi mà Thầy báo cáo, Thầy coi như là cái người trưởng ban của
cái quản trị của Trung tâm An dưỡng. Thầy là người trưởng ban mà, thế nào họ
cũng tôn Thầy làm ông vua đó rồi. Rồi bắt đầu Thầy truyền lệnh, bây giờ mấy cái
ban tập trung lo làm xây dựng đi, cái ban xây dựng này lo đi. Thì bắt đầu đó,
thì giấy tờ xong rồi, thì cái ban đó họp lại thôi.
Rồi họ tự kêu gọi, rồi
Phật tử đóng góp này kia, Thầy khỏi lo gì hết. Cho nên Thầy ngồi mặc tình mà viết
sách. Có phải không? Thầy chỉ ra lệnh thôi. Có bao giờ mà Hoàng tử hay hoặc là
Thiên tử mà đi xuống mà cuốc đất bao giờ? Cho nên vì vậy ở trên là chỉ truyền lệnh
xuống thôi, ở dưới làm thôi. Coi chừng không biết chừng Thầy xách bai (baille)
Thầy xuống nữa thì thật.
(7:07) Nói đùa vậy
chứ sự thật ra thì mọi người không có để điều đó đâu, nhưng mà cái điều kiện là
tổ chức những cái ban là nó dễ rồi con. Chỉ mình cần ở trên mình đưa xuống,
mình báo cho một cái người nào thì họ sẽ chuyển xuống những người khác. Rồi những
người khác cho đến cái ban của họ để xây dựng thì họ sẽ làm cái chuyện đó. Có vậy
thôi, không có gì đâu. Cho nên đây là, các con thấy nó chưa có phải không? Mà
bây giờ nó đã có, thì bây giờ cái ban nó thành lập rồi. Nó rõ ràng rồi, chứ đâu
phải đâu.
Đó, cái chương trình
nó giải trình, cái sơ đồ mà giải trình cái hoạt động của người ta nó rồi. Người
ta chuẩn bị từ hôm đó tới nay người ta chưa vẽ, mà bây giờ nó sắp sửa nó có thì
nó phải vẽ chứ, phải không? Nó từ ở trong nước mà nó đi ra ngoại quốc, nó có
mà. Nó có những điều kiện tổ chức của nó rồi. Bởi vì cái việc nó làm lớn mà
con, không có nhỏ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét