428- NHÂN DUYÊN MỞ CÁC LỚP HỌC
(06:49) Thì hôm nay Thầy báo cáo cho biết cái
tình hình như vậy. Để cho biết rằng là chúng ta, cũng như cái dịp mà sau mấy
tháng học tập của cái lớp Chánh Kiến, bây giờ chúng ta được nghỉ xả hơi. Rồi
chúng ta mới, cũng như là Thầy cho hai tuần lễ nay, coi như là chúng ta thi tốt
nghiệp mà. Thi coi người nào rớt hay người nào đậu. Mà thật sự thì rớt nhiều,
mà đậu thì ít. Bởi vì bây giờ “quán
thân trên thân” quán chưa được thì làm sao đậu được trên cái
lớp Tứ Niệm Xứ, lớp Chánh Niệm. Cho nên vì vậy mà chúng ta trở về với cái lớp
Xả Tâm. Tức là chúng ta trở về cái lớp Chánh Tư Duy để mà tư duy xả từng tâm
niệm của mình.
(7:27) Để khi mà tâm niệm của mình nó thanh
tịnh, nó sạch rồi thì mình lên cái lớp Chánh Niệm để cho mình tu tập. Tu tập Tứ
Niệm Xứ thì “trên thân
quán thân” nó dễ dàng rồi, nó không còn khó khăn nữa. Còn cái
người nào mà đã quán thân trên thân được rồi, thì người đó được theo Thầy. Thầy
sẽ ở trong hang, trong hóc cái chỗ nào bất kỳ. Thầy ở đâu, Thầy sẽ dẫn mấy
người đó theo.
Thầy đào
tạo để sau khi mà tháng mười năm tới, mấy con thấy bây giờ là tháng ba rồi, mà
đức Phật nói tu bảy ngày, bảy tháng, bảy năm mà. Thì bây giờ tới đó còn mấy
tháng, bốn, năm, sáu tháng nữa chứ gì. Nhưng mà Thầy dẫn đi bất cứ ở chỗ nào
thì những người đó họ sẽ cố gắng họ thực hiện, thì họ cũng chứng đạt được cái
chân lý Thanh thản - An lạc - Vô sự. Khi tâm họ bất động thì họ đủ khả năng của
họ để mà họ trở về cái lớp Chánh Kiến để mở mang ra.
(8:19) Thì cái lớp Chánh Kiến sắp tới nó không
phải có số lượng người ít. Vì vừa rồi cũng có quý thầy đăng ký xin và cũng có
rất nhiều vị sư xin. Bữa đó có bốn, năm vị sư đi trì bình ở chỗ này chỗ kia đó,
đến đây cũng có xin Thầy tu, nhưng mà Thầy nói phải chờ cái lớp mở ra rồi mới
đến. Thì bốn vị sư đó đồng thời rủ sư Mẫn, chắc ai cũng biết sư Mẫn? Sư Mẫn
thấy cái chuyện du phương coi bộ cũng tiện việc, cho nên cũng đi theo để học
cái hạnh du phương, mà theo các vị sư đó để mà sống rừng, sống rú cho biết. Cho
nên sư Mẫn đã đi theo bốn vị đó và đồng thời đó là năm vị. Năm vị đi xin ăn.
Còn một
số cư sĩ nữa và một số tu sĩ Bắc tông, tu sĩ Đại thừa cũng đến xin và Thầy cũng
cho về, chờ khi mở cái khoá Chánh Kiến. Họ cũng có duyên, cái duyên là họ đã
được nghe những cái đĩa băng mà Thầy giảng ở lớp Chánh Kiến. Do đó thì có một
số tu sĩ họ cũng tha thiết muốn tu giải thoát cho nên họ về đây, họ xin Thầy.
Sau khi nghe những cái đĩa băng mà lớp Chánh Kiến, họ rất thích, họ thấy rất
hợp. Và đồng thời họ đọc những cái bộ “Văn Hoá Phật Giáo Truyền Thống” mà Thầy
đã viết ra được xin phép hai tập. Do như vậy mà họ đến đây. Ngày nào thì cũng
có người đến xin, chứ không phải không. Nhưng mà Thầy hẹn họ để tới một, tháng
mười năm này thì Thầy sẽ mở cái lớp để trở về.
(9:52) Mà nếu đủ duyên có giấy phép hẳn hòi
thì chia ra nhiều lớp học. Thí dụ như ở Hà Nội mà được có một lớp nữa thì cái
chắc chắn ở ngoài Hà Nội thì tu sĩ Hà Nội họ sẽ về đó. Còn tu sĩ ở miền Nam và
có thể miền Trung họ sẽ về thành phố chúng ta tiện hơn. Và Thầy chỉ có chịu khó
là đi tới đi lui để mà dạy thôi. Hôm đó, từ năm này thì Thầy ngồi tại chỗ này,
Thầy dạy. Nhưng mà tháng mười năm này mà mở thì chắc chắn Thầy không ngồi một
chỗ mà Thầy đi nhiều. Và đồng thời nếu có đủ điều kiện, mình có người thay thế
Thầy đứng lớp dạy thì Thầy khỏi đi. Thí dụ đặt thành vấn đề như thầy Chơn Thành
tu xong thì thầy về Hà Nội thầy dạy, thì Thầy khỏi đi Hà Nội.
Rồi ở
trong miền Nam này có thầy nào tu xong được thì Thầy cho ra ngoài Long Thành
dạy, thì Thầy khỏi đi. Do như vậy là có người dạy rồi thì thành người đó sẽ ở
luôn tại đó để mà dạy cho đến khi mà họ tu xong cái lớp Chánh Kiến. Rồi đến cái
lớp Chánh Tư Duy thì Thầy cũng thường xuyên Thầy đến lui thăm thôi. Đồng thời
thì Thầy ở tại đây hoặc là Thầy tìm một cái nơi nào yên tĩnh hơn. Chứ nói chung
là ở tại đây thì chắc chắn ngày nào Thầy cũng bị khách hết. Không có ngày nào
Thầy không tiếp khách. Ăn cơm rồi, không nghỉ mà. Ăn cơm rồi thì còn tiếp khách
rồi, chớ đâu có nghỉ. Cho nên vì vậy mà Thầy rất bận.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét