354- TU TÂM XẢ THUỘC KHÔNG ỨC CHẾ TÂM
(25:52) Hỏi: Ngoài
giờ tu có lúc con cũng quán như vậy có đúng không?
Trưởng
lão: Không. Trong khi tu thì mình phải tu có giờ giấc đàng
hoàng. Còn nghỉ xả thì mình có thể ở trên Tứ Chánh Cần, mình ngăn ác, diệt ác
nó được rồi. Thôi mình khỏi cần nữa con.
Diệu Đức
một lúc nữa sẽ ở lại hỏi Thầy thêm cái phần là con muốn có những cái trạng thái
của Tưởng, để hỏi Thầy coi nó đúng hay sai, thì lúc nữa hỏi. Con, Hạnh Từ hỏi
Thầy.
Sư cô
Hạnh Từ: Con chỉ có tu Tâm Xả, con ghi vô đó thôi, chứ con không có
hỏi gì hết Thầy.
Trưởng
lão: Vậy hả con? Cái này là Tâm Xả của con thôi? Con ráng, nếu
mà chấp nhận Tâm Xả thì ráng mà tu cái Tâm Xả con. Tất cả những chướng ngại gì
đó thì cứ mình xả. Mình xả rồi, tự nhiên nó thanh thản, thì nó trở lại thân con
chứ không có đâu hết. Lưu ý cái phần tâm xả thì dễ thôi không có gì, nó không
có khó. Khó là ở chỗ Tứ Niệm Xứ, nó khó con.
Chứ còn
xả thì nó không khó. Bởi vì xả thì mấy con biết rằng ngăn ác, diệt ác, sanh
thiện, tăng trưởng thiện nó trên Tứ Chánh Cần rồi, nó không khó đâu. Cái đó nó
không có bị, mình không bị ức chế tâm, mình không bị trụ tâm, mình không có chỗ
nào hết, nó dễ lắm. Tâm Xả mình ngồi chơi. Con thấy ngồi chơi vậy mà có chướng
là xả, không chướng là thôi, đâu có gì đâu, thành ra nó rất là đơn giản. Bây
giờ hết rồi phải không mấy con? Coi như là Thầy trả lời xong cho mấy con hết
rồi.
Tu sinh: Con
hỏi nữa Thầy.
Trưởng
Lão: Còn ai hỏi gì nữa không? Con hỏi đi.
Theo Thầy
thiết nghĩ, Thầy gợi ý giúp con ha, thì con nên mà tu tâm xả hơn, bởi vì con
hay bị tưởng đó. Giờ hễ nếu mà con quán ở trên thân con, con quán con trụ trên
đó thì nó sẽ sinh tưởng ra. Cho nên tốt hơn mình tu Tâm Xả rồi tự nó, cái tâm
của con nó sẽ quán ở trên thân con, thì nó hay hơn. Và vì vậy mà nó không có bị
các cái trạng thái Tưởng. Bởi vì con hay bị tưởng đó, cho nên vì vậy mà con tu
Tâm Xả, chỉ xả thôi, ngồi chơi. Nhưng mà nó cũng sẽ tới nơi tới chốn một cách
rất là dễ dàng, không khó nữa.
Chớ ông
Châu Lợi Bàn Đặc ông cũng tu Tâm Xả, tức là ngồi quét tâm chứ không có gì, cho
nên đó là cái mục đích quét tâm. Còn cái tu Tứ Niệm Xứ nó khác, nó phải là tu
thật sự, là nó luôn luôn nó tập quán ở trên thân nó. Cho nên nó bám chặt ở trên
thân nó, cho nên nó rất khó. Cho nên người bị tưởng thì hễ mà trụ vô mà quán ở
trên thân nó thì nó bị, nó sanh ra tưởng rồi. Cho nên theo Thầy thấy con nên,
mặc dù hiện giờ có lúc rồi con thấy cái Tứ Niệm Xứ con rất rõ, chứ không phải
không. Nó quán rất rõ, nhưng mà nếu mà con đặt tâm mình quán trên đó thì con bị
tưởng, bị tưởng thì không được đâu. Thì theo Thầy thấy thì con nên tu Tâm Xả
tốt hơn hết.
Đó, thì
bây giờ ở trên cái cổ con mà bị thấy nó ngọt đó, thì nó cũng là cái dạng của
Tưởng rồi đó con, Vị tưởng đó. Con tác ý lại nó thì: “Vị tưởng hãy lui đi, ở đây cái thân
phải bình thường như mọi người chứ không có được có cái vị tưởng nữa”.
Cứ tác ý cái câu tác ý đó nó sẽ giúp cho con. Cho nên vì vậy mà con trở lại tu
Tâm Xả.
Khi mà nó
bị vậy đó, con tác ý xả cái vị tưởng đó đi. Thì cái vị tưởng đó hết thì nó trở
về bình thường con. Thì lúc bây giờ tâm của con tự động nó sẽ không còn chướng
ngại, nó sẽ không còn cái tưởng nữa, thì nó sẽ trở lại nó ở trên thân con. Cho
nên con tu Tâm Xả là tốt nhất thôi. Ở đây là nó đã bị những cái tưởng rồi đó
con, cho nên con nhớ tu Tâm Xả thôi.
Tu sinh: Thầy,
vậy bây giờ con có theo bốn cái oai nghi không Thầy?
Trưởng
lão: Coi như là con tu bốn oai nghi đều là hoàn toàn ở trong
cái thanh thản, an lạc, vô sự để nó có chướng ngại rồi con xả. Chứ không phải
là chỉ có Tứ Niệm Xứ tu bốn oai nghi đâu, mà tu Tâm Xả vẫn tu bốn oai nghi. Lúc
thì con đi, lúc con nằm, lúc này kia nhưng mà xả. Có chướng ngại xả mà không có
chướng ngại thì nằm cũng bình thường, mà đi cũng bình thường. Có chướng ngại
thì xả, không có gì đâu con.
Nghĩa là
xả, là coi như là xả hoàn toàn đi, đứng, nằm, ngồi đều xả hết. Còn cái kia nó,
người ta quán thân trên thân, tập quán đi, đứng, nằm, ngồi cho nó quen. Rồi
người ta mới cấu kết nó trở lại thành một cái chuỗi của nó để mà chúng ta ở
trên cái quán thân đó, mà chúng ta tiến tới, mà chúng ta chứng đạt cái chân lý.
Còn mình xả hết, thì mình cũng chứng đạt chân lý, có vậy thôi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét