353- CẢM NHẬN SỰ RUNG ĐỘNG CỦA THÂN
(20:51) Hỏi: Kính
bạch Thầy, vì chân con còn đau và cổ con lúc đó quay qua quay lại và ngước lên
đau quá, nên con dùng pháp đuổi những chướng ngại trước. Khi thì con dùng Định
Niệm Hơi Thở đuổi, con tác ý: “Thọ
là vô thường, cái cổ hãy trở lại bình thường, trở lại không được đau nhức nữa,
hai cái đầu gối phải trở lại bình thường, đau nhức hãy lui đi. An tịnh thân
hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra”.
Cứ như vậy chừng mười phút con xả nghỉ.
Khi thì
con dùng Thân Hành Niệm, đưa cánh tay ra đuổi, con tác ý: “An tịnh thân hành”. Con
tiếp tục tác ý như vậy cũng chừng mười phút, rồi con nghỉ. Bây giờ cổ và chân
con đã hết đau. Nhưng nếu tu ít thì được, chứ tu nhiều con phải ngồi ghế, ngồi
ghế ít đau chân hơn. Con tu Tứ Niệm Xứ mười phút nghỉ một phút, trong ba mươi
phút con tác ý: “Tâm
thanh thản, an lạc, vô sự, cảm giác toàn thân tôi biết tôi hít vô, cảm giác
toàn thân tôi biết tôi thở ra”. Bắt đầu con nghỉ, nghỉ một giờ. Thở
từ trên đầu con hít vô, hơi thở từ đầu xuống chân. Rồi con đặt hơi thở từ dưới
chân con thở ra hơi thở theo chân lên đầu.
Càng tu
con càng thấy tỉnh hơn và thích tu hơn. Có lúc con tu hơn luôn ba mươi phút
không nghỉ, nhưng chỉ tu thử sức thôi. Kính bạch Thầy, con tu từ từ chỗ chậm
chậm chỉ biết hơi thở lên xuống từ đầu đến chân và từ chân lên đầu, chứ không
có cảm giác gì hết, như vậy có đúng không thưa Thầy? Con cảm ơn Thầy!
Trưởng
lão: Con tu như vậy nó sai con. Bởi vì con chỉ thấy cái hơi thở nó
đi lên đi xuống, mà con cảm nhận được cái sự rung động của nó. “Cảm giác toàn thân tôi biết tôi hít vô,
cảm giác toàn thân tôi biết tôi hít ra”. Tức là con sẽ cảm nhận sự
rung động đó con. Chỉ có cảm nhận sự rung động thôi. Hít vô cái mấy con thấy
cảm nhận của toàn thân của con bằng cái rung động nhẹ ở trên đó thôi. Bởi vì
cái thân, cái hơi thở con hít vô, nó có sự rung động của nó, chứ nó không phải.
Nó rung động thì cảm nhận cái sự rung động, cố gắng cảm nhận sự rung động.
Đừng có
thấy cái hơi thở mà chạy lên chạy xuống. Thấy hơi thở chạy lên chạy xuống coi
chừng bị tưởng con, nó sai. Cho nên mình tập quán thân là tập cảm nhận cái
thân. Mà đức Phật đã dạy: “Cảm
giác toàn thân tôi biết tôi hít vô, cảm giác toàn thân tôi biết tôi thở ra”,
đó là cái lời của đức Phật dạy rồi. Cho nên chúng ta làm đúng theo cái lời dạy,
đừng làm sai. Cảm giác tức là cảm nhận cái thân của mình, con hiểu không?
Thì đừng
có mình cảm thấy cái hơi thở mình đi lên đi xuống, mà cảm nhận cái sự rung động
của nó. Cho nên trong cái bài Thân Hành Niệm thì đức Phật đã xác định rất
rõ: “Cảm giác thân hành
tôi biết tôi hít vô”, thân hành đó phải rung động của cái
thân. “Cảm giác thân hành
tôi biết tôi hít vô, cảm giác thân hành tôi biết…”. Đó là để xác
định cho chúng ta thấy cái sự rung động của cái thân, chứ không phải thấy cái
hơi thở chạy lên chạy xuống, thì như vậy chúng ta tu mới đúng.
Hỏi: Khi
quán thân con không có nhìn hơi thở mà vẫn biết. Khi hít vô thì cái ý chỉ biết
quan sát từ đầu xuống chân và khi thở ra thì cái ý biết quan sát từ chân lên
đầu. Như vậy, phải không thưa Thầy?
Trưởng
lão: Đúng, cái đó là đúng đó con. Tức là mình quan sát, nhưng
mà quan sát là mình đứng mình nhìn nó với một cái tự nhiên, chứ không phải chạy
con, chạy nó cũng sai nữa. Chạy nó thành ra chuyển pháp luân. Cho nên mình
không có chạy theo, không chạy từ từ từ từ, chạy xuống rồi chạy lên chạy xuống
vậy. Mới đầu thì mấy con bị cái trường hợp mà hay chạy, chạy theo. Còn cái này
không. Mình hít vô cái mình cảm nhận từ trên đầu tới dưới chân này, mà không
thấy cái hơi thở luồn ở trong đó, thì tập như vậy nó mới đúng, ráng cố gắng
tập.
Muốn tập
như vậy thì mấy con tập đi trước, bởi vì cái hơi thở nó khó lắm. Là do cái mình
cứ mình ngồi, mình thấy y hình như là cái hơi thở nó chạy luồn, chạy trong thân
của mình, thì nó bị tưởng mất. Cho nên mấy con tập cái độ nghiêng, cái độ rung
rinh cái thân của con đi, thì mấy con dễ tập. Để tập cái đó, cái phần thô đó.
Bởi vì cái thân nó đi nó thô lắm, cho nên nó dễ nhận ra. Mà khi mà tập mà nhận
ra được rồi, thì mấy con sẽ dễ dàng lắm mấy con, dễ dàng khi ngồi nó sẽ nhận.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét