346- DỰNG LẠI NỀN ĐẠO ĐỨC
(40:28) Cho nên Thầy nghĩ rằng, càng tu mà càng
được chứng được chân lý sớm chừng nào tốt chừng nấy mấy con. Đỡ người nào nó đỡ
người nấy và những người đó họ sẽ giúp Thầy biết bao nhiêu công chuyện phải
làm. Các con thấy rất nhiều công việc phải làm.
Nó vừa tổ
chức ở trong nước, mà cũng vừa tổ chức ở ngoài nước. Nghĩa là cái tổ chức của
chúng ta là cái tổ chức để dựng lại cái chánh pháp của Phật, để dựng lại cái
nền Đạo Đức Nhân bản - Nhân quả của đạo Phật, chứ đâu phải mà chúng ta tu chơi
đâu. Cái việc làm chúng ta coi vậy chứ nó là một cái việc làm rất lớn, nó lợi
ích rất lớn cho mọi người.
Cho nên
cái tổ chức chúng ta phải có cái sự tổ chức hẳn hòi chứ không thể mà đơn giản
được. Bởi vì càng ngày nó càng mở rộng ra. Thì nó mở rộng ra thì cái khoản chi
phí của nó, như bây giờ cái lớp học chúng ta, sáu mươi mấy người thì cái chi
phí nó phải nhiều hơn chứ. Rồi ở đây bắt đầu bây giờ, cái lớp học chúng ta mà
thành tựu, Thầy nói ở đây chúng ta chỉ cái lớp học chúng ta thành tựu chừng hai
hay ba người, hay năm người mà chứng, chứng quả A La Hán đi. Thì chúng ta cứ nghĩ
đi, cái số lượng người mà sắp sửa những cái lớp sau này, thì mấy con thấy cái
số lượng người nó gấp trăm ngàn lần cái số lượng hôm nay mà Thầy dạy cái lớp
này.
Bởi vì ai
lại không ham tu, bởi vì đời quá khổ mà. Mà người ta tu người ta giải thoát
vậy, ai lại không thích mấy con? Cho nên cái số người họ sẽ tập trung đến tu
chúng ta, cầu cả gấp trăm ngàn lần của lớp học của chúng ta. Như vậy là chúng
ta không có người thì chúng ta làm sao làm?
Và bây
giờ chúng ta có những người, thí dụ như năm người, ba người thì chúng ta chưa
hẳn đã chia ra mà đủ dạy các lớp đâu. Cái số lượng người quá đông thì làm sao
chúng ta, ai cũng muốn tu hết, mình bỏ sao? Mà hễ đông quá thì làm sao mình
kham cho nổi? Các con biết vào cái lớp Chánh Kiến mấy con thấy, bài vở như vậy mà
một người mà chấm bài, làm sao mà kham nổi? Cho nên vì vậy mà trong khi chúng
ta mong rằng cái lớp chúng ta đạt được thì mấy con đứng ra, mấy con làm cái
công việc lợi ích rất lớn cho loài người rồi.
(42:26) Cho nên cái chương trình của Thầy nó
không đơn giản, nó không có nhỏ như ở trong một cái Tu viện. Mà nó là cái
chương trình rất lớn đem cái nền Đạo Đức. Nó không còn chùa chiền, nó không còn
gì nữa, mà nó là cái lớp học cho mọi người. Để đem lại sự hạnh phúc cho mọi
người làm chủ được sinh, già, bệnh chết. Nó không còn tôn giáo nữa đâu mấy con,
nó là cái Đạo Đức đó.
Nghĩa là
khi mà Thầy dựng lại, nó không còn phải là Phật giáo đâu. Mà cái công ơn của
cái người mà chúng ta nhớ ơn đó là đức Phật. Chứ nó không phải là còn Phật giáo
nữa, mà nó là cái Đạo Đức của loài người. Nghĩa là bây giờ các con làm chủ được
sự sống chết của mấy con rồi, thì đó là cái đạo đức của mấy con chứ ai. Đạo Đức
không làm khổ mấy con. Vì nó có khổ, mấy con làm cho nó hết khổ thì đó là cái
hành động đạo đức của mấy con, mấy con học được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét