340- PHẬT TỬ NÊN THỰC HÀNH PHÁP THÂN HÀNH NIỆM
HÀNG NGÀY
(01:05:25) Khi mà
mấy con sống đúng đạo đức rồi cái bệnh đau trên thân mấy con chỉ cần tác ý nó
nó cũng hết nữa. Ở đây có nhiều người người ta cũng chưa tới đâu hết, nhưng mà
người ta sống đúng những giới luật ở đây đó, rồi người ta tác ý bệnh người ta
cũng hết mấy con. Có những cái bệnh ngặt nghèo lắm nhưng mà người ta cũng hết.
Do cái niềm tin là thứ nhất, hai là người ta giữ gìn cái giới luật, đức hạnh,
tác ý là người ta hết.
Phật pháp thì giúp
chúng ta thoát khổ. Đến đây thì mấy con nghe Thầy dạy đạo đức không à, đạo đức
không làm khổ mình mà. Cái đó là có cái phương pháp, có cái phương pháp hẳn
hoi.
Các con biết đức Phật
có phương pháp cũng hay lắm, để mà ngăn ngừa những bệnh tật, cái phương pháp
Thân Hành Niệm đó con. Phương pháp đi mà mình giở chân giở gót lên, rồi đưa
chân tới rồi hạ chân xuống nó có theo cái lệnh của nó rồi mình tập, mình tập
cái pháp đó. Thí dụ buổi sáng mấy con thay vì ở thành phố mấy con hay đi ngoài
đường mấy con đi bộ hoặc tập thể thao thể dục gì đi đường này qua đường kia hay
gì một lúc mấy con vào nhà đó, thấy nó cũng khỏe hơn. Nhưng mà không, cái pháp
này mấy con trong những giờ buổi sáng mấy con sẽ tập trong ba mươi phút hay là
một giờ đi, thì cái thân thể của mấy con không có bệnh. Tại vì nó vừa tinh thần
tập luyện nữa, ví dụ như bây giờ hai cái chân Thầy đây, Thầy bảo Thầy muốn cái
chân mặt của Thầy hay chân trái của Thầy, ví dụ như Thầy nói: “Chân
trái bước” thì Thầy chú ý tập trung vô nó, “Giở gót lên” -
Thầy giở gót lên, “Giở chân lên” - Thầy giở chân lên, bởi vì
cái lệnh của Thầy đó, Thầy truyền lệnh Thầy giở lên, “Đưa chân tới” rồi
Thầy bảo: “Hạ chân xuống” - nó hạ chân xuống, hạ gót xuống. Nó
là một cái bước đi của Thầy nó nhiều động tác mà, do cái lệnh của Thầy truyền
nó cho nên cái tinh thần của Thầy nó luyện tập ở trong này và cái cơ mà Thầy giở
chân lên, đưa chân tới, hạ chân xuống đó là cái cơ Thầy nó vận động. Khi Thầy
đi hai mươi bước như vậy rồi Thầy đứng lại, Thầy hít thở.
Thầy không ngồi chứ
còn ngồi xuống nữa những cái hành động ngồi xuống: đưa tay ngồi, chống tay như
thế nào đều là hoàn toàn kết hợp với cái hành động ngồi, rồi mới kết hợp với
hơi thở hít vô thở ra năm hơi thở, mỗi hơi thở đều tác ý "Hít!" là
mình hít vô, "Thở!" là mình thở ra. Hít thở, hít thở
vậy đúng năm hơi thở, bắt đầu mình thở ra mình đưa tay đưa chân từng hành động
từ từ mình thả lần ra rồi bắt đầu mình đứng dậy, đứng dậy rồi mình tiếp tục
mình đi kinh hành từng bước từng bước một như vậy, tác ý từng cái hành động của
cơ thể mình. Nhưng mà trong ba mươi phút hoặc một giờ mấy con ngày nào cũng tập
mấy con không có bệnh nữa.
(01:08:00) Cái
phương pháp nó thể thao rất là hay, mà nó luyện được cái tinh thần của con và
nó luyện được cái lực của ý thức của con. Bởi vì các con truyền lệnh mà, truyền
lệnh cái thân con nó làm. Sau này con có bệnh có đau gì con bảo: "Thọ
là vô thường, cái bệnh này đi", con nói vậy thôi cái lệnh nó vậy thôi
thì tự nó quảy gói nó đi, mình hết đau.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét