341- THẤY LỖI MÌNH KHÔNG THẤY LỖI NGƯỜI
(01:08:23) Nên có
duyên mà mấy con được về đây tham dự, Thầy mong rằng có ngày nào đó mấy con sẽ
được học, nó đem lại cái bản thân của mấy con nó được an ổn, kế đó gia đình của
mấy con, mấy con sẽ học đạo đức mà, không bao giờ mấy con nói to tiếng, con cái
mình sai mình khuyên lơn dạy bảo nó như một người bạn hơn là coi nó như đứa con
rầy mắng nó, mình không bao giờ rầy. Mấy con sẽ thấy hạnh phúc gia đình lắm. Do
đó xã hội những người xung quanh mình không bao giờ mình phàn nàn.
Ví dụ như cái đường hẻm
vầy người ta quét rác vô nhà mình mình vui vẻ hốt không nói gì hết, nhưng mà
mai mốt cái người này họ nói: “Tại sao mà tôi quét tôi đẩy rác vô nhà
chị mà sao chị không giận tôi chút nào hết?”, nói: “Giận làm chi?
Chị đem của cải cho tôi đó mà tôi hốt”. Thành ra cuối cùng mình thành công
liền, người này họ không bao giờ họ đẩy rác qua nhà mình nữa đâu. Mình sống thiện
mà con, đem sự an vui cho mình và cho người, chứ không phải vì cái chuyện nhỏ mọn
đó mà chửi lộn.
Các con biết không cái
đó là cái nhẫn nhục và cũng biết đời con người người ta chưa hiểu biết người ta
ích kỷ lắm, cho nên vui vẻ mình chấp nhận liền, cuối cùng mình biến họ thành
người tốt mấy con. Cái đó gọi là thân giáo, nghĩa là lấy cái hành động của mình
sống đạo đức làm cho người ta sống đạo đức, chứ mình nói mình bảo họ sống đạo đức
này kia, họ nói: “Tôi không có đạo đức hay sao chị nói?”. Còn mình
không nói gì hết nhưng họ làm cái gì trái mình cứ vui vẻ, mình không giận không
hờn thì tức là mình hướng dẫn họ. Trong cái cuộc sống tu hành của đạo Phật là
như vậy: thấy lỗi mình không thấy lỗi người. Phải không? Như
vậy là mình … (không nghe rõ) mấy con.
Rồi bây giờ mấy con có
hỏi Thầy gì không con? Con muốn hỏi Thầy gì cứ hỏi con. Con hỏi đi con, người
nào cũng hỏi Thầy được.
Phật tử Diệu Đức: …(Không
nghe rõ)
Trưởng lão: Rồi,
được rồi Thầy hiểu. Con lát nữa ra đây con chờ Thầy chút. Thầy sẽ mang bức thư
cho con, rồi con sẽ xem theo bức thư con làm con tập, để cho con được mạnh khỏe,
an ổn tới chết thôi.
Phật tử Diệu Đức: Thầy
là Thầy phải mạnh khỏe dìu dắt tụi con.
Trưởng lão: Để
cho con được mạnh khỏe con.
Phật tử Diệu Đức: Dạ,
con pháp danh Diệu Đức.
Trưởng lão: Diệu
Đức hả con? Cái pháp danh tốt lắm đó chứ, Diệu Đức mà không tốt sao được, nên
có phước đức mới gặp Thầy chứ không có phước đức con chết con cũng không biết
giữ cái nghiệp của con nó trôi lăn trong lục đạo đó.
Rồi mấy con vô. Xá Thầy
thôi mấy con, xá thôi. Xá rồi mấy con vô con.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét