241- HAI PHÁP THẤT GIÁC CHI
(30:45) Sư Pháp Ngộ: Bạch Thầy!
Trong kinh sách Thầy có giảng, có hai cái pháp Thất Giác Chi?
Trưởng
lão: Có!
Sư Pháp
Ngộ: Năng Lực Giác Chi là khác hả Thầy?
Trưởng
lão: Năng Lực Giác Chi là chỗ Tứ Niệm Xứ sung mãn nó ra cái Năng
Lực đó.
Sư Pháp
Ngộ: Còn cái Thất Giác Chi.
Trưởng
lão: Còn cái kia Thất Giác Chi là pháp Thất Giác Chi.
Sư Pháp
Ngộ: Pháp đó là mình ứng dụng…
Trưởng
lão: Pháp đó, bây giờ con muốn cái câu nào đó gọi là Trạch Pháp
Giác Chi đó, con chọn. Bây giờ phải chọn cái hơi thở này, cái đề mục: "An tịnh thân hành" này
để đối trị cái bệnh mình đang đau, thì đó là cái suy tư của con. Con chọn đó,
gọi là Trạch Pháp Giác Chi.
Sư Pháp
Ngộ: Dạ!
Trưởng
lão: Rồi con an trú ở trong cái hơi thở đó, như vậy nó có cái khinh
an, nó làm cho cái thân con an, đó gọi là Khinh An Giác Chi, có gì đâu.
Sư Pháp
Ngộ: Như vậy là Trạch Pháp Giác Chi bình thường thôi.
Trưởng
lão: Bình thường thôi!
Sư Pháp
Ngộ: Tức là mình trạch ra.
Trưởng
lão: Mình trạch ra, rồi bây giờ mình Niệm Giác Chi. Mình trạch cái
câu đó ra, mình tác ý là mình niệm cái câu đó, đó là Niệm Giác Chi.
Con thấy
không? Rồi Niệm Giác Chi rồi đó, bắt đầu bây giờ mình thấy cái thân mình nó
không có an, mình mới làm cho nó an, thì mình mới tác ý: "An tịnh thân hành" đó,
để cho nó an.
Sư Pháp
Ngộ: Khinh an.
Trưởng
lão: Đó là cái Khinh An Giác Chi. Còn cái Hỷ Giác Chi đó "An tịnh tâm hành tôi biết tôi hít
vô", đó là cái pháp Hỷ Giác Chi. Con không biết, đó là
pháp.
(31:51) Sư
Pháp Ngộ: Nằm trong pháp hết?
Trưởng
lão: Chứ còn cái kia là cái Năng Lực của Giác Chi nó phải sung mãn
Tứ Niệm Xứ, cho nên Tứ Niệm Xứ là thực phẩm của Bảy Giác Chi. Nhưng mà Bảy Giác
Chi đó là năng lực của Tứ Niệm Xứ nó hiện ra cái lực của nó đó.
Sư Pháp
Ngộ: Mà nó tự nhiên?
Trưởng
lão: Nó tự nhiên!
Sư Pháp
Ngộ: Nó sung mãn, nó tự nhiên!
Trưởng
lão: Mình tu cái Tứ Niệm Xứ này, mà nó lòi cái kia ra.
Sư Pháp
Ngộ: Nó tự nhiên nó sung mãn ra?
Trưởng
lão: Ừ!
Sư Pháp
Ngộ: Nó làm đúng!
Trưởng
lão: Nó làm đúng!
Sư Pháp
Ngộ: Còn mình trạch pháp hay là mình tinh tấn, có bữa tinh tấn
nhưng có bữa không tinh tấn.
Trưởng
lão: Không tinh tấn.
Sư Pháp
Ngộ: Mình phải nỗ lực.
Trưởng
lão: Mình phải hiểu. Phật dạy nó đâu đó rõ ràng, cho nên thấy sao
Thầy lại dạy hai cái thứ Thất Giác Chi.
Sư Pháp
Ngộ: Hai Thất Giác Chi.
Trưởng
lão: Đầu tiên tui vô, tui cũng có Trạch Pháp Giác Chi, rồi tui mới
niệm chứ. Bây giờ tui biết tui bây giờ tui cũng phải ngăn ác diệt ác, tui phải
chọn cái pháp nào chứ, có phải không? Chọn là Trạch Pháp Giác Chi chứ gì? Rồi
bây giờ tui không được cái đó, tui phải làm cho được thì cái đó, thì nó bây giờ
tui phải Niệm Giác Chi chứ. Còn cái kia niệm nó tự nó xuất hiện ra nó niệm chứ
mình có niệm nó đâu.
Sư Pháp
Ngộ: Dạ! Cái kia tự nó niệm, mà nó niệm đúng theo ly dục ly ác
pháp.
Trưởng
lão: Ly dục ly ác pháp.
Sư Pháp
Ngộ: Đúng! Còn cái này là mình niệm sau lưng là sai?
Trưởng
lão: Mình niệm để cho mình nó tập thành nó quen thôi.
Sư Pháp
Ngộ: Về cái pháp Giác Chi mình đây nè, mình niệm đôi lúc niệm sai.
Trưởng
lão: Niệm sai nữa, Niệm trật nữa chứ đâu có niệm trúng.
Sư Pháp
Ngộ: Còn cái kia nó trúng.
Trưởng
lão: Còn cái kia nó trúng, cái kia nó tự động nó niệm, bởi vì năng
lực mà.
Sư Pháp
Ngộ: Tinh Tấn Giác Chi thì bữa nào, nghe Thầy giảng thì về tinh tấn
dữ lắm!
Trưởng
lão: Ờ!
Sư Pháp
Ngộ: Không nghe Thầy giảng thì hết tinh tấn.
Trưởng
lão: Đó là Tinh Tấn Giác Chi đó. Còn cái kia Tinh Tấn Giác Chi nó
thực hiện, nó làm cho mình thích tu, phải không? Mấy con tu rồi mấy con mới
biết chứ. Cho nên Thầy giảng ra là qua kinh nghiệm của mình hết rồi, chứ thiệt
ra thì cái tên nó trùng.
Sư Pháp
Ngộ: Bữa nào Thầy khen thì tu tập tốt lắm, còn bữa nào Thầy hết
khen thì tập không chạy…
Trưởng
lão: Thôi! Bây giờ thì mấy con về tập, rồi Thầy sẽ kiểm tra. Từ từ
Thầy kiểm tra mấy con lần lần lần lần hết, nhớ không?
Sư Pháp
Ngộ: Con nghe Thầy giảng sao mà con lại trạch những cái pháp nó vui
quá.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét