242- TU TẬP NÊN THÂN CẬN BẬC THIỆN HỮU
TRI THỨC
(33:42) Tu sinh: Bạch Thầy! Sáng
lên định nghe pháp được Thầy giảng để mà về đúc rút cái kinh nghiệm, thế còn
con bây giờ nó như cả một cái rừng cây thế này chẳng biết cái lá nào mà đốn cả.
Trưởng
lão: Nghe Thầy mới về mới biết cách. Đúng rồi! Mấy con mà nếu không
có Thầy, bởi vậy không. Đức Phật nói: "Không
có thân cận với bậc Thánh, không có thân cận với bậc Chân Nhân",
thì mấy con làm sao mấy con hiểu được những cái kinh nghiệm này con? Gặp Thầy
rồi Thầy phân tích, lần lượt mấy con càng lúc càng thấy rõ ràng cái pháp của
mình tu như thế nào, cách thức. Mấy con nghe Thầy chứ nó lợi ích cho mấy con
lớn lắm! Nhưng mà Thầy vì nhiều thì giờ quá, không lẽ Thầy ngồi nói chuyện suốt
ngày, mấy con ngồi đây suốt ngày, mấy con còn hơn là nghe hát nữa chứ ở đó,
phải không?
Sự thật
ra cái pháp tu của mình nó phải cụ thể, rõ ràng vậy đó, nó thực tế vậy đó, chứ
nó không là mơ hồ đâu. Cho nên càng nghe Thầy chừng nào, mấy con càng thấy thấm
nhuần là nó về nó hăng hái nó muốn tu lắm.
Sư pháp
Ngộ: Nó muốn hiểu! Bạch Thầy!
Trưởng
lão: Muốn hiểu!
Sư Pháp
Ngộ: Hắn hiểu ra cái cách thức đi, cái phương hướng để mình làm.
Trưởng
lão: Đó! Thí dụ: Chẳng hạn bây giờ con không hỏi về pháp Thất Giác
Chi, mà Thầy có nói trong sách rồi. Nhưng mà khi mà Thầy nói lại càng rõ hơn,
phải không? Càng thấm thía hơn, càng thông suốt hơn, mà hễ có Thầy nhắc cái bắt
đầu thấy nó, thấy nó đúng quá. Bởi vì mấy con có tu. Chứ mấy con không tu,
không có hành, mấy con cũng không có biết đâu.
Sư Pháp
Ngộ: Nó thành những người mù.
Trưởng
lão: Nó mù đó. Nhờ mình thực hành rồi nghe Thầy nói, đâu nó đúng đó
quá.
Tu sinh 2: Đọc
trong sách nó khác, đến khi Thầy nói Thầy mở rộng ra thêm nữa, nó dễ hiểu hơn.
Trưởng
lão: Rộng đó con, đúng vậy đó!
Sư Pháp
Ngộ: Nghe lần nữa nó mới thấm.
Trưởng
lão: Nhờ mấy con áp dụng, mấy con hành.
(35:12) Tu
sinh: Bạch Thầy! Thời gian mười mấy năm tu hành bên Đại Thừa,
coi như là cái đầu óc nó khi nào nó cũng nặng trịch trịch, nhưng mà con mới vào
đây có một tháng, bây giờ thấy nó nhẹ như là lông hồng luôn.
Trưởng
lão: Nó cởi mở đó con, nó cởi mở ra hết, thấy rõ.
Tu sinh: Mà thân
tâm nó cũng thấy nhẹ nhàng, mà nó thanh thản, chứ không phải như trước coi như
là, con mà ngồi xuống một phát là coi như là coi như bắt đầu nhắm mắt lại một
cái là thấy toàn bộ là người, tất cả các cái thứ là nó hiện lên trước mặt, con
hãi con dậy luôn, con không dám ngồi. Do đó mà coi như là bây giờ mà có ngồi
hàng tiếng thấy nó cũng cứ tốt.
Trưởng
lão: Vậy thôi!
Sư Pháp
Ngộ: Thưa Thầy! Nay mai mà về, ôm cái pháp Thầy mà về, nói là bên
Đại thừa mấy ông chạy luôn.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét