239- TRẠNG THÁI LY DỤC LY ÁC PHÁP VÀ SƠ
THIỀN
(24:56) Sư Pháp Ngộ: Bạch Thầy!
Ly dục ly ác pháp thì nó cũng nhập vào Sơ Thiền?
Trưởng
lão: À! Ly dục ly ác pháp, đầu tiên mình tu tất cả các pháp ngăn ác
diệt ác thì nó nhập vào bất động tâm, chứ chưa đâu. Chừng nó có Định Như Ý Túc
rồi đó, thì mới muốn nhập cái Sơ Thiền, mình tác ý nó mới vô.
Sư Pháp
Ngộ: Hướng tâm nó mới vô?
Trưởng
lão: Hướng tâm nhắc rồi nó mới vô cái Sơ Thiền, chứ không phải là
Sơ Thiền mà mình ly dục ly ác pháp nó vô được đâu. Ly dục ly ác pháp nó vô bất
động tâm thôi. Bất Động Tâm cái chỗ mà "Tâm
bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" , nó ly dục rồi nó
mới vô đó thôi, chứ nó chưa có năm chi thiền trong đó được đâu.
Mà bây
giờ mình cứ thấy hơi thở rồi mình đâu có biết tầm tứ, bất động tâm mà. Thành ra
mình cứ cho nó thế này thế khác, rồi khinh an hỷ lạc, không phải! Cái chỗ này
nó không có khinh an hỷ lạc đâu. Bất động tâm bình thường như mọi người mà, nó
đâu có khinh an, hỷ lạc đâu.
Cho nên
nó ly dục rồi mà nó bất động, ai chửi nó không giận, ai làm gì nó không sao
hết. Nó không có buồn phiền, nó không có sợ hãi gì hết, nó bất động, nó khác.
Sư Pháp
Ngộ: Hơi thở lúc đó cũng nhẹ lại?
Trưởng
lão: Hơi thở nó có khác, nó nhẹ nhàng mà nó không có quan trọng về
hơi thở. Cho nên có lúc thì nó thấy hơi thở, có lúc nó không thấy. Còn cái kia
nhất tâm, con xả hơi thở không được đâu, nó cứ bám vô hơi thở con, nó siết vô
trỏng. Bởi vì nhất tâm là phải cái hơi thở rồi, nó định trên hơi thở rồi, nó
bám chặt. Cái Sơ Thiền nó bám chặt trên hơi thở. Nhất tâm rồi tầm tứ, con muốn
khởi nghĩ gì, nó khởi nghĩ được hết. Tầm tứ con tác ý gì cũng được hết, ở trên
cái Sơ Thiền. Rồi khinh an hỷ lạc, nó an ổn, nó có cái trạng thái an ổn, hỷ lạc
lắm, là nhập Sơ Thiền.
Còn bất
động tâm nó không khinh an, hỷ lạc, nó không có cái trạng thái khinh an hỷ lạc.
Sư Pháp
Ngộ: Cái hơi thở nó nhẹ nhàng?
(26:26) Trưởng
lão: Cái hơi thở thì nhẹ nhàng, nó bình thường mà nó nhẹ nhàng
lắm. Bởi vì nó sung mãn cái thân mình thôi, thô thì nó không sung mãn. Tự động
nó sung mãn thì nó ở chỗ bất động thì nó sung mãn cái thân nó không có thấy mỏi
mệt, đau nhức như một cái người bình thường đâu, nó khác, nó ở chỗ bất động.
Thành ra Thầy nói mình phải phân biệt được cái này, chứ không khéo mình nói đây
cũng ly dục ly ác pháp, chỗ kia cũng ly dục ly ác pháp. Hai cái chỗ này, cái
chỗ kia là tác ý ly dục ly ác pháp để vào năm chi thiền, còn cái này tập ly dục
ly ác pháp để sống một đời sống không tham, sân, si.
Sư Pháp
Ngộ: Dạ!
Trưởng
lão: Nó khác.
Sư Pháp
Ngộ: Dạ! Dạ!
Trưởng
lão: Con hiểu chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét