198- HỘ TRÌ CHÂN LÝ, CHÂN LÝ ĐƯỢC HỘ TRÌ
(30:10) Trưởng lão: Tui
bưng vô chết tôi điên gì tui để mà để nó bắn ông này chết sao? Có phải mấy con
thấy không? Mà mình biết cái ông này ông Thủ Tướng của mình rồi, mà tại sao cứ
để ông bị người ta cứ lấn áp ổng vậy? Các con hiểu chỗ đó không?
Bởi vì ngộ chân lý, rồi hộ trì chân lý
mấy con thấy rõ. Bảo vệ nó chớ còn gì, hộ trì là bảo vệ nó chứ gì. Bảo vệ nó để
rồi mình sống.
Nó đơn giản như vậy, chớ mà mấy con biết
áp dụng thiện xảo. Cho nên đức Phật nói thiện xảo đó, là biết áp dụng. Chứ đừng
có cố chấp, tôi đang tu hơi thở bây giờ cái gì cũng hơi thở, lộn xộn không
được. Không phải! Giờ buồn ngủ quá trời mà giờ cứ ngồi đó thở. Làm sao mà thở
được? Làm sao hộ trì cái đó được? Buộc lòng tôi phải đứng dậy đi kinh hành tôi
phá cái hôn trầm đó để tôi hộ trì cái chân lý đó, cho nó thanh thản, an lạc, vô
sự trở lại. Các con thấy không? Mình biết cái tận gốc rồi mà tại sao mình lại
mình không giữ gìn được nó, để cho mất nó đi?!
(30:56) Tu sinh 3: Dạ,
bạch Thầy! Là hôm qua con có đọc lại cái đoạn mà con suy nghĩ rằng là, giới
luật là nó thành trì, quan trọng lắm! Cho nên là đúng như Thầy dạy, con đọc lại
cái đoạn kinh Tăng Chi lại con ghi là giới luật là thành tựu hết. Đức Phật nói
là nhờ giới luật mà thành tựu hết!
Trưởng lão: Đúng đó!
Tu sinh 3: Con nghĩ rằng là, thấy mình do cái
gia duyên của mình giữ được cái giới luật. Bắt đầu từ hôm nay thì con cũng Bạch
Thầy và sư Pháp Ngộ đây nhiều khi chúng con đi, rất nhiều những anh em đi mệt
mỏi lắm, về cũng không biết cái pháp khai giới. Nhiều khi đâm ra cơ thể cũng
mệt mỏi, đâm ra thân lảo đảo mất thăng bằng. Hôm nay con cũng trình Thầy nhờ
Thầy…
(31:35) Trưởng lão: Nó,
mình khai giới ra con. Bởi vì Khai, Giá, Trì, Phạm. Trong khi đó mình biết cơ
thể mình rồi, mình thiện xảo mình khai giới để tôi không bị phạm giới. Nhưng mà
khi nó bình phục trở lại rồi thì chấm dứt, để tôi giữ gìn giới nghiêm chỉnh để
không tôi quen, tôi lờn giới rồi tôi phạm hoài. Khai giá rồi đóng lại. Nó có
những phương pháp để cho mình giữ gìn giới trong khi tôi còn tôi đang tu mà,
chứ đâu phải tôi tu xong đâu. Cho nên tôi chưa có đủ cái đạo lực, để giúp cho
cái năng lực ở trong người tôi đầy đủ, thì tôi phải sử dụng những cái thực phẩm
và tất cả những cái phương tiện để cho nó phục hồi cái cơ thể tôi lại chứ.
Còn đằng này tôi không chịu, tôi chấp
giới mà riết rồi khô queo đó, nó chết luôn đó. Nó thành ra cái cây khô đó. Cho
nên nó phải Khai, Giá, Trì, Phạm.
Cho nên Thầy khuyên đó là thiện xảo là
đúng. Các con khéo léo thiện xảo tu tập, nó thanh thản, an lạc, vô sự là mấy
con đúng pháp. Bởi vì cái cuốn Những lời Phật dạy tập IV đó, nó xác định rất rõ
mấy con. Rất rõ từ cái giác ngộ chân lý, rồi hộ trì cái chân lý để mà chứng đạt
chân lý. Con thấy ba cái giai đoạn đó, mấy con phải hiểu cho rõ. Do mình hiểu
mình nắm được rõ rồi, mình biết là mình không còn tu sai nữa thì chỉ còn có nỗ
lực thực hiện, cuối cùng mà thực hiện các con cũng không sai nữa. Các con nghe
cái câu Đức Phật nói nè: “Hộ trì chân lý, rồi chân lý được hộ trì”.
(32:54) Tu sinh 3: Dạ,
con Bạch Thầy! Hôm qua con ngủ, xoay đi xoay lại cái đó, con quán lại thì, từ
hôm con vào đây thì con đã thực hành đúng theo lời Thầy dạy thì con thấy an lạc
rất lớn. Nhưng mà do con nhiều khi nó tăng trưởng cái pháp tu của mình, cho nên
con thí nghiệm ở đây luôn. Thì như vậy hoàn toàn là, như vậy mình sống với một
cái tâm là luôn luôn bị ức chế. Cho nên ức chế thì nó đẩy ra nhiều cái vấn đề.
Trưởng lão: Đúng đó!
Tu sinh 3: Nên con nói thật sự là con biết
cái tâm của con là phải thật sự tự nhiên, tu là phải nhẹ nhàng, thanh thoát và
như vậy là thì kéo dài cái trạng thái đó thì hôm nay thì con xin nói với Thầy
là con nhận ra cái đó. Là như vậy là con nhận ra con tư duy, con cũng nhót lại
cái bài của Thầy để dạy ở trong đó, thì con cũng tư duy rất kín đáo theo cái
gia duyên của con ở xã hội này.
Trưởng lão: Ờ, được rồi, mấy con đi về giải
quyết gia đình cho nó xong xuôi. Rồi nó đủ cái duyên rồi đó, bắt đầu mấy con vô
tu tu luôn. Từ bắt đầu đi đi tới, chớ không có lui nữa. Bây giờ thật sự ra thì
mấy con đang ở trong chiếc áo cư sĩ, mấy con đang sống đạo đức trong gia đình
của mình, trong xã hội, chưa phải là người mà đi sâu được đâu. Con biết đi sâu
hộ trì chơn lý, để mà chứng đạt chân lý không phải dễ! Nó khó!
Nó đòi hỏi mình phải sống độc cư trọn
vẹn mà không còn gia duyên để lo lắng trong tâm, chớ còn thì nó cũng tu không
vô đâu. Không có hộ trì nổi cái chân lý đó đâu, nó sẽ bị giuột tay lại con.
(34:19) Cho nên mình sắp xếp đâu cho ổn
hết rồi, quyết định con đường mình phải đi tới. Chứ không thể nào mà biết cái
này mà không đi tới, quyết định là phải đi tới. Do đó sắp xếp đâu hết, mình
thấy hết bổn phận của mình rồi, con cái lớn khôn hết rồi, bây giờ còn những năm
còn lại là dành riêng cho mình. Thì lúc bấy giờ, mấy con khép mình ở trong cái
khuôn khổ, vô trong tu viện xin một cái thất, ở đó xin cơm ăn ngày một bữa
thôi, nhất định hằng ngày để hộ trì cái chân lý đó. Thì Thầy bảo đảm mấy con sẽ
chứng đạt chân lý không có gì hết, không có khó đâu. Mình chỉ nỗ lực thôi!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét