76- BỐN GIAI ĐOẠN TU TẬP ĐI KINH HÀNH
CHÁNH NIỆM TỈNH GIÁC
(29:18) Vậy thì các bác, các cụ hãy cố gắng
tập, nghe lời Thầy tập. Hôm nay thứ nhất là chúng ta tập tỉnh thức, “Đi kinh hành tôi biết tôi đi kinh hành”,
nghĩa là đi trong 30 phút thôi, mấy cụ mấy bác đi nhiều không được thì đi chừng
10 phút, đừng đi nhiều hơn đi chỉ 10 phút mà thôi. Còn các vị mà tuổi còn trẻ,
sức khỏe còn nhiều nên đi 30 phút, đi mình biết mình đi, thì đi như thế này
Thầy dạy cho để một lúc nữa mình sẽ tập.
Trước
tiên mình đứng thẳng rồi mình tác ý: "tôi
đi kinh hành, tôi biết tôi đi kinh hành", rồi lần lượt
bước đi mình đếm 1, bước thứ 2 đếm 2, bước thứ 3 đếm 3. Nhưng đi các cụ đừng
nhìn xuống dưới, đừng cúi đầu mà nhìn xuống dưới bước chân mình, mà nhìn thẳng
ra ngoài.
Bởi vì
nhìn xuống dưới cái chân mình, cái tâm mình nó sẽ gom lại, đi một lúc nó nặng
cái đầu. Còn mình nhìn ra xa vầy mà mình biết bước đi, mình cảm nhận bước đi
thôi, cảm nhận cái bước đi thôi thì nó sẽ không nặng đầu. Còn mình cúi đầu
xuống vậy mình đi, cúi đầu xuống để mình nhìn cái bước chân mình đi đó, thì
mình sẽ bị nặng đầu. Nhớ lưu ý điều đó.
Nếu khi
đi 30 phút mà không nặng đầu thì nên tập 30 phút, mà nếu đi 30 phút mà cảm giác
mình có nặng đầu thì mình lui lại đi 20 phút mà thôi, mà nếu 20 phút có bị nặng
đầu, thì mình lui lại còn 10 phút mà thôi. Thà tu tập ít mà không bị chướng
ngại, lần lượt cơ thể chúng ta thích nghi được chúng ta tăng dần lên 30 phút mà
không bị nặng đầu. Do tu tập nó sẽ quen chớ không ai giỏi.
Còn người
nào mà đi mà không có nặng đầu thì nên giữ 30 phút mà tu tiến lên. Đó là giai
đoạn đi kinh hành Chánh Niệm Tỉnh Giác. Đi 10 bước thì chúng ta đứng lại tác ý
một lần, cứ đi 10 nước đúng 10 bước thì đứng lại tác ý một lần "tôi đi kinh hành tôi biết tôi đi
kinh hành", đó là giai đoạn tu tập tỉnh thức thứ nhất.
Giai đoạn
tu tập tỉnh thức thứ hai, khi chúng ta đi 10 bước chúng ta đứng lại, thì chúng
ta không tác ý “tôi đi
kinh hành” nữa mà lại tác ý: "Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở
ra". Tác ý 5 hơi thở như vậy, 5 hơi thở như vậy rồi tác
ý: "Tôi đi kinh
hành, tôi biết tôi đi kinh hành" rồi tiếp tục đi kinh
hành. Rồi đúng 10 bước, đứng lại hít thở 5 hơi thở rồi lại tác ý đi kinh hành
như trước. Và cứ như vậy đúng 30 phút xả nghỉ. Đó là giai đoạn đi Chánh Niệm
Tỉnh Giác thứ hai.
(32:16) Giai đoạn Chánh Niệm Tỉnh Giác thứ ba,
thì quý vị tiếp tục trên con đường đi kinh hành đó, nhưng thay vì đứng mà thở
thì mình lại ngồi xuống, ngồi xuống xếp bằng, bán già cũng được kiết già cũng
được, tùy theo sự tu tập của mình thì mình lại "hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở
ra".
Bây giờ
ngồi mà hít thở chớ không phải như lúc nãy đứng mà hít thở. Rồi bắt đầu đứng
dậy, rồi tiếp tục đi kinh hành 10 bước nữa rồi lại ngồi xuống hít thở 5 hơi thở,
rồi đứng dậy đi kinh hành 10 bước nữa. Đó là tu tập Chánh Niệm Tỉnh Giác, Tỉnh
Thức lần thứ 3.
Đến lần
thứ tư thì quý vị không còn tu tập như vậy nữa, mà mỗi hành động của quý vị thì
quý vị tác ý một lần. Thí dụ như hai chân, muốn bước đi không nói rằng “Tôi đi kinh hành tôi biết tôi đi kinh
hành”, rồi bước đi rồi đếm 1, 2, 3, 4, ở đây khác. Giai đoạn thứ tư
để tập tỉnh thức thì phải tác ý khác.
Muốn bước
chân trái thì ra lệnh “Chân
trái bước”, “Dở
gót lên” thì dở gót lên, “Dở chân lên” thì dở chân lên, “Đưa chân tới” thì đưa
chân tới, “Hạ chân xuống” thì
hạ chân xuống, “Hạ gót
xuống” là hạ gót xuống. Mỗi động tác của cái hành động bước
đều chia ra rất rõ ràng dỡ chân, dở gót lên, dở chân lên, đưa chân tới, hạ chân
xuống, hạ gót xuống. Tất cả mọi hành động đó đều có lệnh tác ý, đều có lệnh
trước hành động sau, rồi tới chân mặt cũng như vậy. Pháp đó gọi là tỉnh thức
thứ tư.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét