51- CỐ GẮNG NỖ LỰC TU TẬP, GIỮ GÌN GIỚI LUẬT ĐỨC HẠNH
(19:56) Đó thì, hôm nay Thầy nói như vậy để
thấy rằng chúng ta sẽ cố gắng mà khắc phục, khắc phục lần lần cho chúng ta hoàn
toàn thanh tịnh được năm giới. Thì khi mà hoàn toàn thanh tịnh năm giới rồi thì
quý Phật tử sẽ thấy mình sống được an ổn, rất là an ổn!
Cho nên,
tuy rằng đạo Phật có những điều kiện đưa ra nói cấm, chứ sự thật ra đó là cái
đức của chúng ta chứ không phải cấm chúng ta. Đạo Phật không bắt buộc ai hết,
mình thấy có ích lợi cho mình thì mình hãy nỗ lực mình giữ gìn, mình tu tập,
mình khắc phục mình, mình nhiếp phục tâm mình để giữ cho trọn vẹn, để cho mình
được giải thoát, cho mình được hạnh phúc và an vui chân thật.
Chứ nhiều
khi cuộc đời chúng ta tìm thấy hạnh phúc tưởng là nó thật, nhưng mà khi đến gần
nó là một sự đau khổ chứ không hơn. Bản chất của cuộc đời là nó có nhiều đau
khổ! Chúng ta đạt được cái gì mà chúng ta muốn thì nó đòi hỏi ở chúng ta phải
biết bao nhiêu công sức, biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt, để rồi chúng ta mới
đạt được. Nhiều khi đạt được mà trong tâm của chúng ta nó nơm nớp lo sợ, bởi vì
trong đó nó có ác pháp, nó có gian xảo. Do đó, nó sợ ở tù, nó sợ người ta phát
giác ra được những điều mình làm ra được cái này, mà trái lại nó có những sự gian
xảo trong đó.
(21:10) Cho nên ở đây năm giới này, năm đức này
nó kiềm giữ cho chúng ta, ra ngoài những nỗi đau khổ đó. Nó làm cho chúng ta
thoát ra được sự đau khổ đó, cho nên nó không còn đau khổ nữa. Vậy Thầy mong
quý Phật tử suy tư thấy nó là những lối sống, là một cái phương pháp sống tốt
đẹp cho đời sống của mình, thì hãy chắp tay lên trước Phật xin thọ năm giới,
xin thọ năm đức này. Các Phật tử chắp tay lên mà xin thọ năm giới.
Các con
đảnh lễ xong rồi, ngồi xuống đi con. Ở đây Thầy sẽ trao cho mấy cái điệp phái
quy y cho mấy con, sau này mỗi người Thầy có đặt một pháp danh, cố gắng mà giữ
gìn cho trọn vẹn được những giới luật, những điều mà Phật đã dạy để đem lại sự
an vui, hạnh phúc cho chính mình. Rồi có duyên lần lượt mình sẽ trả những nhân
quả, rồi có duyên mình cố gắng mình tu tập kế tiếp. Và các con cũng nên nhớ
rằng khi mình thọ Tam Quy – Ngũ Giới rồi, thì hàng tháng mình cố gắng mình dành
ra một ngày mình thọ Bát Quan Trai. Mình học tám giới cho người cư sĩ, để mình
sống được cái hạnh, để mình gieo cái duyên sau này nó trở thành người tu hành.
Trong kiếp này nếu mà không được trở thành tu sĩ thì kiếp sau mình cũng còn cái
duyên mình trở thành tu sĩ. Mà trong cái kiếp này nó đủ duyên, thì cái hoàn
cảnh mình nó thuận tiện thì mình sẽ xin xuất gia. Mình sẽ xin vào một cái thất,
mình nỗ lực mình sống đúng những phạm hạnh của người tu sĩ thì chắc chắn là con
đường giải thoát nó sẽ đến trong kiếp này của chúng ta.
(22:55) Bây giờ Thầy trả lời cho một người đã
gửi cho Thầy cái tập sách này. Về dự định của con ở trong bức thư này, Thầy
thấy đó là điều rất đúng đắn, cố gắng thực hiện cái dự định đó, là báo hiếu cha
mẹ của mình cho trọn vẹn. Và đồng thời có những điều gì trong sự tu tập
theo “Đường Về Xứ
Phật” trong giáo pháp Thầy đã dạy, gặp cái gì khó khăn,
cái trạng thái tưởng nào đó thì hãy viết thư. Nếu mà gấp thì hãy gọi điện thoại
vào, thì Thầy sẽ trả lời. Dù bất cứ nơi đâu, mà khi Thầy được cô Diệu Quang ở
đây cho biết, Thầy sẵn sàng trả lời cho con. Cho nên yên tâm mà tu tập, yên tâm
mà làm cho tròn bổn phận của một người con hiếu ở trong gia đình, để giúp đỡ
cha mẹ trong lúc tuổi già. Như vậy là Thầy thấy rất là tiện lợi, cho nên hãy cố
gắng mà nỗ lực tu tập!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét