178- GIỮ GÌN GIỚI LUẬT TRỌN VẸN SẼ ĐƯỢC GIẢI THOÁT HOÀN TOÀN
(28:33) Tu sinh 3: Con
hoàn toàn giữ giới luật thì có được giải thoát hoàn toàn hay không? Con nghĩ là
được giải thoát hoàn toàn, như vậy có đúng hay không?
Trưởng lão: Đúng chứ con! Bởi vì giới luật mà
con biết nó là giới nó ly dục, ly ác pháp mà. Cho nên giới luật con nghiêm
chỉnh thì coi như là con giải thoát hoàn toàn rồi. Mà giới luật là đức hạnh
rồi.
Cho nên nó nói giới luật, chứ sự thật ra
mình tu những cái giới hành. Con thấy như: Tứ Chánh Cần cũng là giới hành; Tứ
Niệm Xứ cũng là giới hành của nó không hà, để nó thực hiện được cái giới luật
không hà. Mà cái lớp của nó là lớp Chánh Niệm đó là cái lớp giới luật không. Từ
cái lớp Chánh Kiến cho đến lớp Chánh Niệm, toàn là giới luật không, chỉ có một
cái lớp là Chánh Định nó mà thôi, chứ còn hoàn toàn là giới luật. Nếu mà giới
luật mà thanh tịnh là người đó đã chứng đạo rồi!
“Giới sanh Định” mà, Định chỉ là phụ
thôi, chứ còn hoàn toàn là giới không. Cái đức hạnh của một cái người, bởi vì
con nghe Thầy nói đức hạnh của nó sống không làm khổ mình, khổ người là giải thoát
rồi chứ còn gì? Mà sống không làm khổ mình là giới luật chứ gì? Chứ đâu có gì
khác hơn.
Rồi bắt đầu, con còn hỏi Thầy cái gì nữa
không? Người nào mà sống đúng giới, Thầy nói người đó là thành Phật rồi. Tại vì
chưa có sống đúng giới được, cho nên chưa thành Phật thôi.
Giới coi vậy khó lắm mấy con! Về cái
khẩu hành nè, về thân hành mình dễ nè. Chứ ý hành, trời đất ơi! Nó lén lén nó
phạm giới ở trỏng không hà, mà cái giới không ai biết, phạm không ai biết hết.
Bởi vậy mấy ông Thầy làm như cái vẻ mà giới luật nghiêm chỉnh, chứ trong đầu
mấy ông phạm hết trơn hết trọi, phạm tùm lum hết hà, cái giới nào mấy ông cũng
phạm hết chứ đừng có nói. Nó khó lắm chứ không phải, về cái ý, ý mà ý giới đó
thì nó rất khó!
Mà nếu mà cái ý giới mà nó thanh tịnh
rồi thì kể người đó chứng đạo, nó thuộc về Bất Động Tâm rồi đó. Nó ly dục, ly
ác pháp thì giới luật nghiêm chỉnh rồi.
Cho nên cái bộ giới mà được đầy đủ rồi
đó, mấy con kê tất cả những cái bộ giới lên, rồi mấy con xem, xét mình lại coi
có phạm cái giới nào không? Từ cái giới trọng cho đến những khinh, những cái
giới nhỏ nhặt mấy con thấy mình không có phạm, thì lúc bây giờ mấy con đã ly
dục, ly ác pháp. Mình xét qua cái ý của mình coi.
Tu sinh 3:( …)
(30:22) Trưởng lão: Nó
không khác, bởi vì mình hoạt động cái hành động đó để cho cái đức hạnh của nó
thực hiện được, mà đức hạnh thực hiện được thì cái giới nó nghiêm chỉnh. Con
hiểu không? Cho nên cái giới hành nó trợ giúp cho cái đức hạnh, đặng cho mình
đừng có phạm cái giới. Do đó cái đức hạnh nó có thì cái giới luật nó có, cho
nên: “Giới luật ở đâu trí tuệ ở đó, mà trí tuệ ở đâu giới luật ở đó.
Giới luật làm thanh tịnh trí tuệ, mà trí tuệ làm thanh tịnh giới luật”. Con
hiểu không? Chỗ đó!
Trí tuệ ở đây là tri kiến đó, chứ không
phải là trí tuệ, cái trí Tam Minh đâu. Cho nên nó luôn luôn, nó cập, nó kề hai
bên. Cái sự hiểu biết của mình nó kề bên giới luật, rồi giới luật nó kề ở bên
cái sự hiểu biết. Cho nên cái sự hiểu biết nó không có lệch, nó thành đạo đức.
Mà nếu mà không có cái trí tuệ này kề bên giới luật thì cái trí tuệ này nó bị
hư. Mà giới luật không kề theo cái trí tuệ thì cái trí tuệ nó thành trí tuệ ác.
Con hiểu?
Cho nên vì vậy mà nó hai cái. Đức Phật
chỉ lấy có hai cái này mà làm cái chuẩn của đạo Phật để mình vào đạo. Cho nên
nói: "”Trí tuệ ở đâu là giới luật ở đó”, phải hai cái
này ở gần chứ không được ở xa, mà ở xa nó là ác pháp đó. “Trí tuệ làm
thanh tịnh giới luật mà giới luật làm thanh tịnh trí tuệ”. Con thấy
rất rõ ràng, hai cái này nó hỗ trợ nhau, nó không có lìa nhau được. Cho nên các
con ôm giới luật, thông suốt giới luật, thì giới luật đâu là cái sự hiểu biết
của con ở đó, thì các con sẽ không bị phạm giới. Mà không phạm giới thì nó là
giải thoát.
Ngặt vì cái bộ giới của Thầy mới có hai
tập chưa có đủ, sáu tập mới đủ. Thì mấy con chưa thông suốt hết. Bởi vì đức
Phật dạy “Những gì thông suốt cần phải thông suốt”. Nghĩa là đừng có học hiểu
mênh mông đại hải, mà hãy thông suốt những cái điều lợi ích cho chính mình, để
lúc bây giờ đó là những cái giới luật, cái đức hạnh, cái thiện pháp. Do đó tất
cả những ác pháp tác động vô, thì mình biết đây là ác pháp cho nên ngăn, diệt
liền tức khắc, không để cho nó tác động vô. Và đây là thiện pháp, đây là giới
luật đức hạnh, hoàn toàn sống đúng ở trên này, thì coi như mấy con hoàn toàn
giải thoát thôi. Đạo Phật nó dễ lắm, nó không có khó! Nhưng mà điều kiện là
phải thông suốt cho đúng, chứ còn thông suốt sai thì không được.
(32:16) Sư Pháp Ngộ: Kính
bạch Thầy! Con có đọc một đoạn kinh thì có một vị Tỳ kheo, thì khi mà đi học
đến đức Phật, đức Phật dạy nhiều cái giới. Đọc cái sách kinh, đọc thì thấy
nhiều giới quá, vị Tỳ kheo đó bất mãn sợ quá, nói rằng: “Bây giờ tôi
thì học ít hiểu ít, mà bây giờ vào trong đây toàn là nhiều giới quá tôi làm sao
tôi tu nổi?". Thì đức Phật Ngài dạy: "Thì bây giờ ông
chỉ giữ một giới thôi", thì đức Phật Ngài dạy: "Thì ông
chỉ giữ cái tâm ông thôi". Thì như vậy có đúng không? Bạch Thầy?
Trưởng lão: Đúng con! Thì cái đó là cái tâm
thanh tịnh thì đó là giới rồi, giữ cái tâm.
Sư Pháp Ngộ: Giữ một cái tâm thôi, vì cái đó ít
giới quá thôi con tu cái đó, giữ cái giới đó.
Trưởng lão: Người ta kê ra cho mình thông suốt
phải không? Nhưng mình giữ có cái tâm chứ mình giữ ai, có phải không? Cho nên
cái ông này nói nhiều quá tôi thấy tôi tu không nổi đâu, nhưng mà thôi tôi cho
ông có cái giới tâm thôi. Có phải không? Nhưng mà sự thật ra ông này thấy ít
quá, nhưng mà giữ cái giới tâm, thiệt ra nếu mà giữ nó thanh tịnh được thì các
giới khác đều thanh tịnh hết. Ông Phật hay lắm con! Ông cái nào ông cũng bẻ
được hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét