121- BỐN GIAI ĐOẠN TU TẬP TỈNH THỨC KHI ĐI KINH HÀNH
(12:21) Bây giờ Thầy nhắc tới về Tứ Niệm
Xứ. Tứ Niệm Xứ là tâm thanh thản, an lạc, vô sự. Ai cũng có cái này hết, không
có người nào mà không có. Nhưng cái có của mấy con, có trong vòng một phút là
cao. Sau một phút đó thì có niệm khác, sau một phút đó thì ngồi phải nhúc nhích
thân chứ không nó mỏi, có phải không? Mấy con hổng được kéo dài nó lâu đâu. Tức
là chân lý của mấy con, cái chân lý giải thoát đó nó không được trường tồn với
mấy con. Nó chỉ trong một, năm, mười giây, hoặc là một phút, hoặc là năm phút
là cao lắm, nó không lâu nữa đâu. Do nó muốn bảo vệ cái chân lý đó, nó phải đi
từng các pháp. À các pháp, bây giờ các con phải tập đi kinh hành mấy con. Mấy
con nhớ đi kinh hành, đi Chánh Niệm Tĩnh Giác như thế này.
Thầy dạy mấy con, các con đứng đây, bắt
đầu các con khởi sự. Các con đi kinh hành các con nhắc trước, tác ý dẫn nó
trước: “Tôi đi kinh hành, tôi biết tôi đi kinh hành”, các
con sẽ bước đi. Bước đi, các con bước. Mỗi bước đi các con đếm 1, 2, 3, 4, 5,
6, 7, 8, 9, 10. Đúng 10 bước thì các con tác ý: “Tôi đi kinh hành, tôi
biết tôi đi kinh hành”. Rồi các con tiếp tục bước đi. Các con tu 30 phút.
30 phút thôi, nghe không? Chứ đừng có tu nhiều.
Sau đó thì khi mà các con tu tập được
như vậy, trong 30 phút mà các con tác ý như vậy, mà không có một niệm gì trong
tâm các con khởi ra trong khi đi kinh hành, thì các con lại thay đổi. Đừng tu
cái pháp này nữa mà tiếp tục tu. Thì các con thay vì đứng các con tác ý: “Tôi
đi kinh hành tôi biết tôi đi kinh hành”. Thì các con đứng, các con tác ý
như thế này: “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”, rồi
các con đứng các con hít vô thở ra. Đếm đúng 5 hơi thở rồi các con đứng, các
con ngưng hơi thở lại. Các con tác ý tiếp: “Tôi đi kinh hành, tôi biết
tôi đi kinh hành”, rồi các con đi 10 bước đứng lại, rồi các con tác
ý: “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”. Rồi
các con hít vô thở ra, đếm đúng 5 hơi thở, rồi các con tác ý đi kinh hành. Và
cứ như vậy tập, đó là giai đoạn 2 của Chánh Niệm Tĩnh Giác, các con hiểu chưa?
(14:21) Bây giờ tới giai đoạn 3 của Chánh
Niệm Tĩnh Giác, thì các con tác ý: “Tôi đi kinh hành, tôi biết tôi đi
kinh hành”, các con đếm đúng 10 bước. Rồi bắt đầu bây giờ các con
không đứng, mà cái con ngồi xuống, ngồi xuống khoanh chân kiết già đàng hoàng,
các con hiểu chưa! Rồi bắt đầu các con mới nhắc: “Hít vô tôi biết tôi
hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”. Rồi các con hít vô thở ra 5 hơi thở.
Rồi các con đứng dậy. Rồi đứng dậy xong, rồi các con tác ý: “Tôi đi
kinh hành, tôi biết tôi đi kinh hành”, rồi các con đi đúng 10 bước.
Rồi các con lại ngồi xuống, phải không? Ngồi xuống, rồi bắt đầu ngồi thẳng lưng
đàng hoàng, rồi cái con nhắc: “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi
biết tôi thở ra”, đó là giai đoạn tỉnh thức thứ ba.
Để tập làm gì? Để tập rèn luyện nghị
lực. Bởi vì 10 bước rồi ngồi xuống hít thở, nó nhọc nhằn lắm mấy con. Mà mấy
con chịu đựng được cái nhọc nhằn này thì các con có nghị lực. Cái phương pháp
rèn luyện nghị lực. Bởi vì trên con đường tu, mấy con sẽ gặp những cái khó
khăn. Mà các con không nghị lực thì mấy con không vượt qua cái khó khăn.
Như bây giờ cái thân con đau, mà nếu mà
con không nghị lực, thì con dựng thân con ngồi con chịu không nổi đâu, con hiểu
không? Mà khi đau, mà con dựng thân nổi là con người có nghị lực. Mà không rèn
luyện nghị lực, làm sao mấy con có nghị lực, mấy con chịu với nó nổi, các con
hiểu chưa? Đó, đó các con thấy chưa? Đó là những cái phương pháp rèn luyện nghị
lực, nhưng mà nó ở trong tỉnh thức mấy con. Cái tỉnh thức cao chứ không phải là
thấp đâu.
Rồi bắt đầu bây giờ cũng từ cái pháp
Chánh Niệm Tỉnh Giác này, đi kinh hành này nó sẽ thay đổi. Bây giờ nói tới cái
cái giai đoạn thứ tư của nó là gọi là pháp Thân Hành Niệm kiên cố như cổ xe,
phải không? Thầy nói giờ các con lưu ý nè, mai mốt tập rồi có dịp Thầy chỉnh
lại coi có sai hay không nữa, chứ không cái nó sai.
Bây giờ đó thì các con, thí dụ các con
đứng dậy, mà để cái cánh tay mà đi nhúc nhích vầy. Thì hồi nãy là con đi con
nhúc nhích, con đâu có gói cánh tay con kỹ đâu, thì tức là nó có động cánh tay
con. Cho nên ở đây là tới các giai đoạn thứ tư của nó thì các con phải gói chặt
hai cái tay. Để cái tay trái sau lưng con tác ý: “Tay trái để sau
lưng”, thì con đưa cái tay trái sau lưng. Đây là pháp Thân Hành Niệm.
Nó tác ý trước, nó ra lệnh trước, mỗi hành động nó làm sau: “Tay mặt
để lên tay trái”, để ra sau lưng, hai tay con gói chặt, tức là đi
không nhúc nhích rồi mấy con.
Bây giờ đó các con bảo bước đi, thì các
con không phải là dở chân bước đi nữa. Một cái bước đi các con nó có nhiều hành
động trong đó rồi. “Dở gót lên”, tức là các con sẽ dỡ gót lên.
Hai tay con gói chặt ra sau lưng rồi thấy không?. Coi như là chắp tay sau lưng
rồi đó, là cái tay không cục kịch rồi đó. Bây giờ theo hành động mà con truyền
lệnh nó. Thí dụ như chân trái con bước trước thì con bảo: “Giở gót lên
chân trái dở gót lên!”, thì con dở lên: “Giở chân lên, đưa
chân tới, hạ chân xuống, hạ gót xuống!”. Đó là một bước đi của mấy cái
lệnh của nó ở trong đó. Mỗi lệnh là một hành động của nó chứ gì? “Chân
mặt bước, dở gót lên, dở chân lên, đưa chân tới, hạ chân xuống, hạ gót xuống!”, rồi
tiếp tục chân trái mà đếm đúng 10 bước như vậy thì các con sẽ tác ý ngồi.
Muốn ngồi thì các con, các con đứng hai
cái tay nó còn vầy thì làm sao các con ngồi được phải không? “Buông
tay mặt thỏng xuống, buông tay trái thỏng xuống”, Từng hành động, từng cái
ra lệnh nó, rồi mới làm xuống. Rồi bắt đầu các con bảo: “Tay trái đưa
lên, tay phải đưa lên!”, để cái thế mình ngồi xuống cho nó vững vàng,
phải không? Rồi bắt đầu bảo ra lệnh: “Hai chân co ngồi xuống!”, thì
hai cái chân co ngồi xuống. Cái tay trái, tay mặt nó đưa để nó làm cái thế
vững, để cho nó không té. Sau khi mà ngồi xuống rồi, ngồi chòm hỏm xuống rồi
thì bảo: “Cái tay trái đưa ra sau lưng chống, tay phải đưa ra sau lưng
chống, hạ mông xuống!”, mình hạ mông mình xuống, phải không?
Rồi bây giờ mới tác ý chân mặt: “Chân
mặt duỗi ra, rồi chân trái co lại!”, rồi lần lượt tréo lên. Thì lần
lượt những cái tác ý tréo lên, hai chân tréo lên ngồi kiết già đàng hoàng. Rồi
hai cái tay chống này, để cái tay mặt để vào, tay trái để vào rồi tác ý: “Hít
vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”. “Hít!” bắt
đầu hít vô, “Thở!” thở. Mình tác ý nó rồi mới thở. Rồi hít,
thở đúng năm hơi thở. Rồi bắt đầu mới từ cái tay trái mới bung ra, tay mặt bung
ra chống sau lưng. Rồi hai chân này mới từ dở cái chân này ra, rồi dở cái chân
kia ra, co lại. Từng hành động tác ý co lại, rồi bắt đầu mới chống, mới ngồi
dậy.
À các con đi từng hành động, ngồi dậy
rồi mới bắt đầu tiếp tục lại đi kinh hành. Hai tay gói ra sau lưng, rồi mới
chân trái dở bước. Nó trở lại cái chu kỳ cũ, tức là cái cỗ xe Thân Hành Niệm
bắt đầu nó quay. Mà khi tập nó thuần, nó quay rồi, nó quay đều đặn lắm. Do đó
mấy con đã tập được cái pháp Chánh Niệm Tĩnh Giác hay là Thân Hành Niệm trong
Chánh Niệm Tĩnh Giác.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét