119- GIỚI LUẬT NGHIÊM CHỈNH MỚI LÀM CHỦ ĐƯỢC SANH GIÀ BỆNH CHẾT
(7:27) Rồi ngủ không được, ăn không được.
Còn Thầy bảo ăn thì phải ăn, là tại vì Thầy làm chủ cái ăn mà. Thầy bảo ngủ là
phải ngủ. Còn mấy con có khi nằm ngủ cả giờ đồng hồ không chịu ngủ, cứ trăn qua
trở lại. Rồi nghĩ chuyện tầm bậy, tầm bạ nữa chớ phải là nằm đó yên đâu. Như
vậy mấy con phải mệt nhọc. Mệt nhọc thì nó sinh bệnh, có phải không? Còn Thầy,
bảo ngủ thì nó nằm ngủ queo, bảo thức thì nó thức. Tại vì cái người tu sĩ mà
đạo Phật làm chủ cái ăn, cái ngủ thì mới làm chủ được bệnh tật, làm chủ được
sanh, già, bệnh, chết. Ăn ngủ mà không làm chủ, thì thử hỏi mấy con làm cái gì
mà được, có phải không?
Đó! Thì mấy con thấy cụ thể rõ ràng. Ăn
bây giờ nó muốn ăn, bây giờ trưa nay mày không ăn, tao không cho mày ăn, được
không? Dễ lắm, phải không? “Trưa tao cho mày ăn, mà mày ăn mà no quá tao
cấm không có được. Ăn vừa thôi chứ mày ăn phát ách thì không được. Chứ mày đừng
nghĩ mày ăn một bữa, mày ráng mày ăn thì không được”. Thì do đó mình cho
nó ăn điều độ, đúng, không cho nó ăn nhiều, mà cũng không cho ăn ít. Bữa nào đồ
dở nó ăn ít, “mày phải ráng ăn. Không ăn tao quậy nước tao đổ”,
thì nó cũng phải ráng thôi. Nhưng mà sự thật ăn ngày một bữa không bao giờ có
cái gì mà nó ăn dở, phải không? Bởi vì cơ thể nó đói con, cái gì ăn nó cũng
ngon hết. Còn mấy con ăn ba bữa thì có bữa ăn dở lắm, mà đồ ăn không ngon là kể
như là không ăn. Bởi vì nó ăn ba bữa nó thừa rồi. Cho nên nó muốn ăn cái ngon,
tức là nó chạy theo dục, con hiểu chưa?
Cho nên vì vậy mà sự tu tập của đạo
Phật, là ngay từ cái chỗ đời sống chúng ta, chúng ta làm chủ được, thì chúng ta
sẽ làm chủ được cái bệnh, cái chết của chúng ta cụ thể. Nó đi từng bước con.
Con tu tập như vậy nó làm chủ cái đó. Mà con tu tập cao nữa, nó làm chủ cái cao
nữa, chứ nó không phải là ở chỗ này đâu. Cho nên bây giờ mấy con mới tu, mấy
con muốn làm chủ được như Thầy, muốn chết hồi nào chết, muốn sống hồi nào sống,
mấy con nằm trong mơ, chứ làm sao có được cái chuyện này.
Bây giờ cái ăn con chưa làm chủ được mà
con đòi làm chủ cái này. Cũng như bây giờ các con thấy nè, cái ăn mấy con còn
ăn ba bữa mà mấy con cứ nói ngồi thiền nhập định. Trời đất ơi cái chuyện này,
định của mấy con là định mơ, định tưởng chứ làm sao mà có thật. Mấy con dù mấy
con ngồi ba, bốn tiếng đồng hồ, nhưng mà cái định của mấy con là định ma chứ
định gì. Khi mà cái đời sống của mấy con, giới luật mà ăn ngày một bữa mấy con
chưa làm chủ, thì cái định này nó có làm chủ được cái gì? Chỉ ngồi chơi vậy
thôi. Khoe cái tướng ngồi của mình cho người ta biết là ngồi chơi, chứ nó có
lợi ích gì.? Thầy nói thẳng, nói thật đó mấy con Thầy biết mà. Thầy đã thực
hiện thiền định của Đại thừa và Thiền Đông Độ quá, chín năm trời Thầy tu như
sắp chết Thầy, mà đâu phải ít đâu. Thầy biết rất rõ nó quá.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét