109- ĐỨC PHẬT
KHẲNG ĐỊNH CON NGƯỜI LÀM CHỦ ĐƯỢC SANH, GIÀ, BỆNH, CHẾT
(29:52) Thì hôm nay Thầy dạy cặn kẽ như vậy, để rồi mấy
con sẽ tập thì mấy con sẽ thấy kết quả rất lớn. Đó là những điều mà cần tu cho
những người đã tu tới Tứ Niệm Xứ. Còn tu Tứ Niệm Xứ xong rồi, thì chừng mà nhập
các Định thì Thầy sẽ dạy thêm, chứ bây giờ Thầy dạy thêm mấy con cũng chưa làm
được, có phải không?
Còn mấy con mà Thầy dạy bây giờ tu Tứ Niệm Xứ mà như các cô
khác, thì mấy con cũng chưa có làm được đâu! Bởi vì khi mà cái thân đau này mấy
con tu hơi thở chưa có biết cách, thì mấy con làm sao đẩy lui cái bệnh của mấy
con được, có phải không?
Còn người ta, cái thân người ta đau, thì người ta nương vào
hơi thở người ta tác ý: "Thọ là vô thường, cái nhức đầu này phải
đi ra khỏi thân tao" phải không? Mình nói vậy rồi bắt đầu mình
hít vô, thở ra, hít vô, thở ra mình tác ý: "An tịnh thân hành tôi
biết tôi hít vô, An tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra", thì ngay
đó cái đầu đau nó hết rồi, phải không? Mấy con thấy người ta biết.
Còn mấy con mới, mới tập, mấy con làm sao mấy con biết. Mấy
con chưa có nhuần nhuyễn ở trên cái pháp, thì mấy con đâu có đuổi được phải
không? Cho nên bây giờ mấy con tập, để mai mốt mấy con làm chủ bệnh hạnh phúc lắm
mấy con. Tiền mấy con để cho mấy người nghèo còn sướng hơn để cho bác sĩ ăn, mà
tốn tiền thuốc nữa. Các con nhớ kỹ đi, tốn tiền thuốc. Uống thuốc nó hết bệnh
này chứ nó có bệnh khác, nó nguy hiểm lắm!
(31:04) Cho nên chúng ta có pháp Phật dạy. Chúng ta là
con của Phật, là đệ tử của Phật rồi, mà Phật cho chúng ta những cái phương pháp
để trị bệnh, thần dược đó mấy con! Bằng chứng như Thầy già như thế này mà bệnh
đau dám đến thân Thầy không? Lẽ ra Thầy già nó thăm viếng Thầy hoài chớ! Còn
này, nó đâu có dám tới! Tới Thầy hét một tiếng là nó bay ra, nó chạy, nó xách
gói nó chạy! Thầy nói cái cửa ở đây ra ngoài đó, mà chạy thấy đó mấy con, cái bệnh
nó chạy thấy đó!
Các con thấy ghê lắm, nó sợ lắm! Nhưng mà mấy con, tự mấy con
đã có cái lực đó, tại sao mấy con không tập? Người nào cũng có cái lực đó hết,
mà không tập thì uổng phí quá! Một đời người, con người sinh ra đức Phật nói,
chỉ có con người mới làm chủ được cái điều này.
Các con nghe bốn cái câu kệ đó không? Đức Phật nói: “Trên
trời dưới trời - Con người là duy nhất - Làm chủ sanh già bệnh chết!” Có
phải không? Nói con người chớ không phải, các con nghe cái câu kệ như thế này:
“Thiên thượng thiên hạ
Duy ngã độc tôn
Nhất thiết thế gian
Sanh lão bệnh tử.”
Có đúng cái câu kệ đó không? Mà thế mà có người hiểu như thế
này, mấy con thấy, hiểu như thế này: “Thiên thượng thiên hạ - Duy ngã độc
tôn!” Trời ơi! Ông Phật, ông xưng ông là con người thứ nhất, có mình
ông là con người à! Ông Phật đâu có bản ngã quá tay, vì vậy mà gọi là làm Phật
mấy con. Ông Phật ổng nói “Duy Ngã”, tức là chữ “Ngã” ở
đây có nghĩa là nói con người, chứ đâu phải là nói ông Phật, con hiểu không?
Cho nên chỉ có con người duy nhất mới làm chủ bốn sự đau khổ
này, thì Thầy làm chủ được, ông Phật làm chủ. Ông Phật ông nói duy nhất, thì
ông Phật làm chủ chứ Thầy làm chủ được không? Mà sao giờ Thầy làm chủ được, các
con hiểu điều đó! Như vậy là có hai người rồi chứ gì? Mà còn những bậc A La
Hán, người ta cũng làm chủ chứ đâu phải riêng có ông Phật.
Cho nên đức Phật nói chữ “Ngã” đây có nghĩa
là con người, chứ không phải là “Ngã” là ta! Các con hiểu không? Tại
vì người ta hiểu qua cái danh từ chữ Hán, mà người ta hiểu chữ “Ngã” là
Ta, thì nó quá sai cái ý của đức Phật. Đức Phật nói con người là người nào cũng
có thể làm chủ được hết.
Thầy làm chủ rồi bây giờ bắt đầu tới mấy con làm chủ. Thì bắt
đầu bây giờ, mấy con đẩy lui bệnh mấy con bay đi, mấy con tác ý: "Thọ
là vô thường! Cái bệnh đau bụng này đi ra khỏi chứ mày ở đây mày không có được
đau bụng!". Thì chút xíu cái bụng nó đâu mất, không có đau nữa, mà
không uống một viên thuốc! Thì như vậy là rõ ràng là mấy con cũng làm chủ được
như Phật chứ đâu phải gì đâu, các con hiểu không?
(33:22) Cho nên có một lúc đức Phật sắp sửa Niết Bàn,
thì có lúc đức Phật đi trên đường đi, đức Phật đau gần như muốn chết. Thì trong
cái đoạn kinh, cái tập “Những Lời Phật Dạy” tập 4 không biết mấy con có đọc
chưa, mấy con biết. Thì lúc bấy giờ đức Phật mới tập trung trong cái sức tỉnh
thức, tỉnh thức mà như hồi nãy Thầy dạy mấy con đi kinh hành đó. Nhưng mà đức
Phật lại bị đau, cho nên đức Phật nằm tỉnh thức trong hơi thở mấy con. Hơi thở
ra, hơi thở vô mà, tỉnh thức. Rồi tinh cần, ở trong cái câu nói tinh cần. Tinh
cần cais gì? Tinh cần tác ý chứ gì!
Thì Thầy siêng năng. Bây giờ cái đầu Thầy nhức, Thầy bảo: “Thọ
là vô thường, cái đầu này đi. An tịnh thân hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh”.
Rồi bắt đầu Thầy hít thở một hơi, rồi Thầy tác ý nữa “Thọ là vô thường
đi đi, không có được ở đây nhức nữa!”, rồi bắt đầu an tịnh nữa thì chút cái
nó hết mất. Có sung sướng không mấy con? Khỏi mất công đi bệnh viện, đi nhà
thương, khỏi gì hết, không phải khỏe hay sao?
Đó, thì như vậy pháp Phật rất là lợi ích cho con người. Đem lại
hạnh phúc cho con người, tức là đạo Phật, chứ không phải đạo Phật đem lại sự cầu
an, cầu siêu cho chúng ta. Đó bây giờ mấy con thấy, bây giờ mấy con chết, linh
hồn đâu có mà siêu, có phải không? Mà cái còn lại của mấy con là gì, còn lại
cái nghiệp chứ gì? Mà bây giờ cái nghiệp của mấy con còn lại cái nghiệp gì mấy
con biết không? Nghiệp tham, sân, si!
Mà thầy tu hành rồi, thì Thầy còn cái nghiệp là gì? Nghiệp
không tham sân si chứ gì! Cái này nó có tái sanh được không? Nó có giống ai
không? Bao nhiêu con người ở trên hành tinh này, thì người nào cũng tham, sân,
si, mà cái nghiệp của Thầy là không tham, sân, si thì không giống ai, thì nó phải
ở chỗ nào đó chứ, có phải không? Chỗ giải thoát chớ, có phải không?
Các con thấy, cái gì còn? Linh hồn đâu có, mà cái nghiệp còn.
Mà cái nghiệp kia, nghiệp tham, sân, si thì tiếp tục tái sanh luân hồi, còn cái
nghiệp không tham, sân, si thì có luân hồi không? Chấm dứt! Cho nên Thầy chấm dứt
luân hồi, làm sao sanh người nữa? Mà không sanh làm người, làm vật thì Thầy giải
thoát! Có hạnh phúc, sung sướng không mấy con?
Vậy phải ráng tu chớ! Mấy con không ráng tu, ba cái nghiệp
tham, sân, si này lôi mấy con đi tái sanh, mấy con không biết đâu! Lúc thì nó
sanh làm con vật, con bò, con dế, con trùng nữa không biết chừng, lúc thì nó
sanh làm người, có phải không? Có lúc thì sanh làm người nghèo đói gần chết, nằm
ở vỉa hè, có lúc thì sanh làm người giàu có, làm vua nữa! Ôi thôi! Đâu có biết
được, các con hiểu không?
Tùy theo cái hành động sống của các con, các con làm những điều
thiện hữu lậu, thì mấy con làm vua, làm chúa, mà mấy con ích, kỷ bỏn xẻn thì mấy
con làm chúng sanh, côn trùng, con dế, có gì đâu! Chuyện đó ăn thua cái sống của
mấy con thôi, cái tâm niệm của mấy con thôi. Đó là quy luật của nhân quả mà. Mấy
con làm sao thì mấy con phải gánh chịu, mấy con không bao giờ mấy con thoát khỏi
cái khổ đau của mấy con là chấm dứt tái sanh được. Chỉ có con đường của đạo Phật
mới chấm dứt tái sanh mà thôi!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét