110- TU LÀ HƯỚNG
MÌNH VÀO CON ĐƯỜNG THIỆN
(36:00) Đến đây, Thầy tuyên bố bữa nay là truyền giới
cho mấy con, tám giới, bắt đầu tập tu. Những người nào thuở giờ chưa biết tu
Bát Quan Trai, thì hôm nay các con sẽ tập những lời mà Thầy dạy nãy giờ. Thì
trong khi mấy con khép tới chiều, Thầy sẽ xả Bát Quan Trai và Thầy sẽ làm lễ
Quy Y cho mấy con để cho mấy con được trở thành những người đệ tử của Phật, và
cố gắng sống như Phật, làm như Phật, ăn như Phật, ngủ như Phật thì như vậy mới
đúng nghĩa là đệ tử của Phật.
Chứ mình con của Phật mà làm không giống như Phật, con của Phật
gì ăn ngày ba bữa, làm sao giống Phật! Có phải không mấy con? Thì bây giờ mấy
con đang còn phàm phu thì mấy con tập, có phải không? Con của Phật gì mà ăn thịt
chúng sanh, phải không? Con của Phật phải thương chúng sanh chứ sao lại ăn thịt!
Như vậy là mấy con muốn Quy Y thì lần lượt mấy con sẽ tập. Đức
Phật nói Hướng Lưu, hướng vào cái thiện chứ đừng hướng vào cái ác. Cho nên mấy
con Quy y là mấy con hướng vào cái thiện, chớ không còn hướng vào cái ác nữa.
Và cuối cùng mấy con mới Nhập Lưu, tức là nhập vào cái thiện, mấy con hiểu
không? Đó là cái đường lối của đạo Phật.
Chứ không phải mấy con Quy Y rồi cái bắt buộc mấy con phải
làm y như Phật, làm sao nổi? Trời ơi ông Phật ông sống kiểu này, chắc tui ăn
ngày một bữa, chắc tui chết luôn, có phải không mấy con? Cho nên trong cái sự
tu tập, là rèn luyện cho mình sống thành một cái thói quen thiện, chớ không phải
là gì khác hết.
Bởi vì chúng ta cái bản chất, có người hỏi như thế này: “Có
phải từ con người có cái bản chất riêng của họ?” Đâu có cái bản chất
riêng mà có cái sự huân tập thành cái bản chất mà thôi. Cũng như bây giờ con
huân tập cái giận hờn, phiền não ác pháp, thì con thành cái bản chất ác chứ có
gì. Mà con huân tập cái thiện, con biết thương người, con biết thương chúng
sanh, con không ăn thịt chúng sanh, con hằng ngày con huân tập cái đó nó thành
bản chất thiện chứ sao?
Cái đó là cái thói quen. Cái bản chất của con là do từ cái chỗ
mà học tập, do từ cái chỗ tu tập mà thành cái bản chất. Chớ không phải là tự có
cái bản chất đâu. Cái bản chất không có tự nhiên mà có, các con hiểu chưa? Cho
nên tại sao có cái người này thiện, mà có cái người này ác, mà có người giận dữ,
mà có người kia lại giận ít, tại sao vậy?
Tại vì người ta đã huân cái đó nó thiện cho nên người ta thiện,
mà người này huân cái đó ác, cho nên người đó ác, có gì! Có người sao mà giận mặt
đỏ lên mà có nước đập đồ đập đạc, nhà cửa muốn xô hết đó là huân cái sân nhiều.
Tức là bản chất anh ta dữ và tợn đó là do anh ta huân cái giận hờn nhiều, cho
nên bây giờ nó thành cái bản chất đó, chớ không phải là khi không mà anh ta có
cái bản chất đó, các con hiểu không?
Cái bản chất không có nghĩa là tự dưng nó có được, mà do hằng
ngày chúng ta sống, chúng ta luôn huân nó vô, thành ra nó thành cái bản chất của
chúng ta. Cho nên bây giờ muốn cái bản chất tốt, thì chúng ta phải có cái
phương pháp tốt. Cho nên đức Phật dạy chúng ta ngăn ác, diệt ác, sinh thiện,
tăng trưởng thiện.
Hằng ngày chúng ta ngăn và diệt cái ác pháp đi, thì chúng ta
sẽ tạo thành mình có cái bản chất thiện chứ gì, các con thấy đúng không? Mà bản
chất thiện thì nó không làm khổ mình, không làm khổ người thì đó là giải thoát.
Mà không làm khổ mình, khổ người là đạo đức nhân bản nhân quả. Các con hiểu
chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét