498- TỪ TRƯỜNG THIỆN TƯƠNG ƯNG
(01:20:17) Nhưng
dù sao thì Thầy nghĩ rằng, khi mà nó có cái điều gì khó khăn, mặc dù bất kỳ con
ở đâu mà con gặp khó khăn thì con hãy gọi Thầy: “Thầy ơi cứu con, con thấy trạng thái đó con không thể nào
vượt qua được.” Thì lúc bấy giờ hoặc là con nghe trong âm thanh
Thầy giao cảm bằng tưởng của con, tưởng của con nó phát ra âm thanh chứ Thầy
không tiếng nói đâu. Các con hiểu, Thầy giao cảm với con mà qua cái tưởng của
Thầy mà biết cái nỗi khổ của con, thì Thầy dùng cái tưởng của Thầy nó giao cảm
được cái tưởng của con. Cái tưởng của con nó phát ra âm thanh nó nói trong tai
của con, bằng cái này thì con sẽ phá được, thì con sẽ phá nó đi, con theo đó mà
phá, Thầy dặn trước.
Có cái
khó khăn gì đó thì con hãy gọi Thầy: “Thầy
ơi con gặp khó khăn mong Thầy cứu con.” Thì lúc bấy giờ khi mà kêu
như vậy rồi thì con chỉ giữ cái tâm thanh thản. Con biết cái thanh thản, an
lạc, vô sự chứ? Con giữ cái tâm con ở mức độ đó, thì một lúc con sẽ nghe trong
âm thanh con có tiếng nói, thì tiếng nói đó bằng cái thinh tưởng của con nó nói
ra chứ không phải Thầy nói. Con đừng hiểu là Thầy nói, Thầy không có biến hóa,
không có hiện hình gì đâu, mà chính cái tưởng của con nó bắt được cái nội lực
của Thầy để giúp con. Nó nói ra cái lời nói đó để cho con biết được mà con vượt
qua cái khó khăn của con trong khi tu tập con gặp. Không, Thầy dặn kỹ cho con
thì con yên tâm. Bất kỳ con ở đâu, có gặp khó khăn trong cái sự tu tập thì con phải
làm đúng lời Thầy dạy thì mới có Thầy mới cảm giao được cái sự khổ của con mà
Thầy giúp, chứ còn không thì Thầy không giao cảm được với con được, con hiểu
không?
Bởi vì ở
đây Thầy nói cho các con thấy rõ tất cả những cái sự này, sự việc này là Thầy
sử dụng con người của Thầy như là một cái bộ máy, các con hiểu không? Thầy sử
dụng như bộ máy. Cho nên khi mà mấy con gọi Thầy xong rồi thì mấy con giữ thanh
thản, thì Thầy giao cảm được tiếng gọi mấy con. Vì cái tâm Thầy thanh thản, mà
con gọi rồi thì giữ tâm thanh thản rồi, cái thanh thản của mấy con nó chuyển
tải cái âm thanh đó nó đến với Thầy.
Bởi vậy
nói nó chuyển tải chứ nó không phải đi đâu hết, nó tiếp nhận hoặc nó tương ưng
liền, thì ngay đó Thầy bắt gặp liền cái nỗi khổ của con. Thì Thầy chỉ cần tác ý
con phải làm như thế này, thì cái tưởng của con nó bắt cái lực đó thì tự nó
phát ra âm thanh trong tai con nó bảo con phải như vậy, thì con sẽ làm y thì
con sẽ thoát ra khổ, con hiểu không? Cho nó yên tâm không có gì. Rồi có duyên
tu tập, có duyên ngày nào đó Thầy thấy đủ duyên, thì mấy con nỗ lực tu tập thực
sự, Thầy đủ duyên, giữ gìn giới luật nghiêm chỉnh, Thầy sẽ về dẫn mấy con đi
vào một nơi yên ổn tu hành bên Thầy, để dẫn dắt đi tận con đường cuối cùng.
(1:23:08) Mà nếu mấy con ở đây mà nói chuyện lao
xao, lộn xộn, Thầy bỏ luôn, tại vì giới luật không nghiêm chỉnh thì phải bỏ chứ
bây giờ có dẫn theo nó cũng nói chuyện làm sao tu hành, phải không mấy con hiểu
không? Cho nên nếu mấy con tu hẳn hoi, đàng hoàng, bất kỳ Thầy ở đâu Thầy cũng
quan sát được mấy con, mấy con làm gì Thầy cũng quan sát được.
Cho nên
cuối cùng trong ẩn bóng mà Thầy thấy đúng là Thầy đã làm cái công việc đó rồi,
chọn người nào. Bây giờ để đây bây giờ người nào xin vô thì Thầy phải cho,
không bao giờ Thầy không cho, nhưng mà trong khi đó mấy con cứ xin vô đây mấy
con ở tu, thì Thầy đang chọn lựa mấy con ở đây. Mà Thầy rút mấy con theo Thầy
là những người đó là gạo cội để mà làm nên những cái nhân sự, để chấn hưng lại
Phật giáo sau này, Thầy chọn lấy, chứ đâu phải không chọn được.
Còn bây
giờ dạy như thế này càng đông chừng nào nói chuyện lung chừng nấy thì nó ồn
náo, nó sinh chuyện đủ thứ, các con thấy không? Nó đâu có dễ đâu. Còn bây giờ
chọn như vậy là hột gạo cội của Thầy rồi, nó chắc ăn, nó bảo đảm rồi, nó đâu có
lộn xộn được nữa. Cho nên đưa vào một cái vị trí để mình tuyển chọn, tuyển chọn
được rồi thì rút những người đó đi, phải không? Như vậy cái ẩn bóng của Thầy
đâu có nghĩa là Thầy ngồi không đâu, mà làm cả những cái sự đào tạo cho mấy con
trở thành những cái người lãnh đạo của Phật giáo sau này, mà chấn chỉnh lại
Phật giáo mà. Đó, cách thức của Thầy như vậy.
Cho nên
mấy con mà tu tập nghiêm chỉnh hẳn hoi, đúng giới luật hẳn hoi đừng vi phạm.
Các con vi phạm, các con dối ai được chứ dối Thầy không được đâu. Nghĩa là bất
kỳ Thầy không nói ra nhưng mà cái điều kiện nào Thầy cũng biết hết, chứ đừng
nói chuyện Thầy không biết đâu. Nhưng mà hoàn toàn Thầy không có nói đâu, Thầy
không rầy. Thầy không có thể hiện cho mấy con biết Thầy có thần thông đâu, Thầy
nói thật sự hoàn toàn điều đó. Cho nên mấy con thấy cái trường hợp, Thầy nói
cái trường hợp xảy cái nhiều cái điều mà Phật tử cũng như những tu sĩ đã từng
giao cảm được với Thầy, mà họ đã vượt thoát qua những cái nỗi khổ khi nghiệp họ
đến, chứ không phải không. Điều đó là phải có đủ cái năng lực, chứ không đủ
năng lực thì người ta không bắt gặp mình đâu. Các con hiểu không?
(01:25:01) Cho nên trải qua một thời
gian rồi, mấy con sẽ thấy Thầy không phải có thần thông. Mà tại vì cái từ
trường của mấy con thảy ra mà gặp Thầy thôi, rồi Thầy cũng thảy ra cái từ
trường đó mà gặp nhau chứ không có thần thông gì hết. Không có thần thông,
không có gì hết, hoàn toàn không có gì hết. Đây là một cái sự thật hiển nhiên,
nó bắt gặp nhau trên một cái hướng, nó tương ưng nhau trên một hướng, thì đó là
cái hướng thật của Phật pháp. Nó không có nói sai, nó rất khoa học, nó cụ thể,
nó không có mơ hồ.
Cho nên
Thầy khuyên mấy con cái điều kiện khó khăn thì mấy con phải giữ đúng thì sẽ
gặp. Chứ không phải là Thầy thể hiện thần thông thì không cần gì mấy con, thì
không phải đâu. Mấy con có đưa tay mới cứu mấy con được, mấy con không đưa tay
thì Thầy vớt không được. Đó là một cái điều kiện. Con nhớ yên tâm mà nỗ lực tu.
Thầy cũng
thấy con có cái nhiệt tâm lắm, nhưng mà trước kia thì tu như vậy nhưng mà Thầy
thấy Thầy không hủy bỏ cái pháp của con tu đâu, mà lấy cái đó để mà tiến lên để
mà xả tâm ly dục, ly ác pháp, rồi nó thanh tịnh, nó sẽ tới. Rồi con còn hỏi gì
không con?
Con,
Phước Tồn có hỏi không?
Tu sinh
Phước Tồn: (…)
Phật tử
5: (…) Thân Hành Niệm (…)
Trưởng
lão: À, con đi Thân Hành Niệm…(01:26:02)
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét