Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2023

471- HẠNH ĐỘC CƯ MANG LẠI BÌNH AN RẤT LỚN

 


471- HẠNH ĐỘC CƯ MANG LẠI BÌNH AN RẤT LỚN

(00:00) Để dựng lại cái chánh pháp, đem lại cái nền đạo đức cho loài người, mà mấy con cứ không có giữ hạnh không đúng như ước ao của Thầy, thành ra cái mộng mấy con cực lắm.

Cho nên thấy mấy con mà nỗ lực tu, giữ trọn độc cư là Thầy mừng lắm. Mà đem lại cái sự bình an cho mấy con tu rất lớn. Bởi vì giữ hạnh độc cư là giới luật, nó luôn luôn, nó bao cái Tu viện chúng ta, nó đem lại sự bình an, nó không có bị động. Còn chúng ta nói chuyện là nó sẽ bị động rất lớn, là khó tu tập lắm.

Con ngồi xuống đi con, Nguyên Tịnh ngồi xuống đi. Còn bên kia mấy con có thưa hỏi Thầy gì không con? Các con có lỗi lầm gì cứ thưa hỏi Thầy, còn không thì thôi, ráng về tu, chứ không có gì hết con.

Tu sinh: Thưa Thầy, từ hôm trước cho đến nay thì con xuống đây, thì con cũng có lỗi lầm rất nhiều. Con nghĩ là tại lương tâm của mình, thấy mình cũng có nhiều sai sót. Có gì hôm nay con đi hối lỗi với Thầy, con cũng hứa với lương tâm là chỉnh đốn lại đàng hoàng, để sửa chữa lại bản thân mình. Bước tiếp theo thì con ráng tu Tứ Niệm Xứ cho tốt rồi vô đây gặp Thầy.

Trưởng lão: Được rồi con, ráng cố gắng đi con. Mấy con phải cố gắng giữ gìn ít nói chuyện. Trong khi làm việc chung nhau, đừng nói gì hết, làm công việc cứ làm. Có điều kiện gì thì lấy cái cây hoặc cái búa, cái đục, cái đinh phát ra thôi. Mình không có nói chuyện gì ngoài đời, mà cũng không nói chuyện gì trong cái sự tu tập nữa.

Chỉ khi nào cần thiết hỏi những phương pháp tu thì cứ hỏi thẳng Thầy thôi. Huynh đệ mình có hỏi cũng nói qua nói lại, cũng bao nhiêu đó thôi. Nhiều khi người này hiểu đặc tướng của mình nói ra, rồi người kia tu nó trật, nó sai, nó không đúng. Cho nên những cái gì mà cần biết tu tập đúng sai thì đừng hỏi với nhau. Mấy con hỏi với nhau là mình tu không được, người khác tu không được. Còn con thì trong chùa, thì chắc chắn là nó sẽ bị động, nên cố gắng khắc phục hết, mình đừng cho bị động.

(2:46) Tu sinh 1: Thưa Thầy cũng cả năm rồi mà con không biết pháp hành của con đúng hay sai, con cũng không biết. Mà pháp hành con để quên ở nhà, để cho Thầy coi sao cho con tu cho nó đúng. Nhưng mà Thầy giảng thì con không có nghe, nhưng mà khi con tu thì đủ thứ tiếng kêu ở trong lỗ tai: tiếng hát, tiếng rên, tiếng la, cũng đủ thứ hết…​ Xin Thầy chỉ cho con, dạy cho con.

Trưởng lão: Buổi chiều hai giờ, con đến đây gặp Thầy. Thầy kiểm tra lại, rồi Thầy phát hiện âm thanh trong tai con là những cái chướng nghiệp, cái chướng duyên gì, hoặc là con do tu sai mà nó thành ra Thinh tưởng. Để rồi Thầy dạy cho con cách thức phá, để biết cách tu. Chứ không khéo rồi ngày qua tháng lại nó trôi mất đi. Rồi tu theo cái hiểu biết của mình, nó sẽ đi lạc đường, nó lầm lỗi rồi uổng phí một cuộc đời, uổng phí công sức tu mà nó chẳng được gì. Cho nên hai giờ chiều nay con đến chỗ này gặp Thầy. Thầy sẽ kiểm điểm riêng một mình con, rồi Thầy sẽ giúp, để uổng phí cuộc đời con lắm. Lớn tuổi rồi, không còn lâu nữa đâu. Nhớ chiều nha con, chiều đến đây, Thầy sẽ giúp cho.

Còn riêng con, con tu hành hôm đó tới nay sao con?

Tu sinh 2: Con thấy khi nào nếu tâm mình yên thì nó đỡ đỡ một chút. Mà tâm không yên thì nhiều khi nhiếp tâm chưa được.

Trưởng lão: Con phải kiểm điểm lại qua những cái pháp tu tập coi nó ra sao. Chứ không khéo tu nó dậm chân tại chỗ mất, nó không tiến đâu. Chứ nếu mà nó tiến được thì nó tiến dữ lắm, mà nếu nó không tiến được thì nó đứng chựng đó.

(4:52) Lúc thì còn hôn trầm, lúc thì nó còn niệm khởi, lúc thì yên yên được chút. Cho nên coi chừng để chỉnh đốn lại cái pháp tu và xem xét lại qua những cái giới hạnh của mình. Coi nó còn sơ sót cái gì mà cố gắng khắc phục lại. Con cố gắng khắc phục thì mới tu được, chứ không khéo uổng hết một đời người cũng mang tiếng tu mà không có được những gì, uổng lắm.

Tu sinh 2: Sau khi tỉnh được chừng nửa tháng, rồi quay qua quay lại vài ngày thì hôn trầm bắt đầu tấn công.

Trưởng lão: Cái điều đó phải kiểm nghiệm lại, chứ còn cái sức tỉnh thì luôn luôn lúc nào nếu mà tỉnh thì càng lúc nó càng đi tới nó tỉnh, chứ nó không có lui. Mà nó mà lui, lúc được lúc không, thì coi chừng nó có sai pháp đó, tu có trật chỗ nào đó, chớ không phải không đâu. Và kiểm điểm lại cho lúc nó càng đúng cách thì chắc có lẽ là tiến bộ. Nhất là cái Giới luật, cái Đức hạnh đó con, khó lắm, phải giữ cho trọn, kỹ lưỡng hẳn hòi. Nhứt là cái Giới luật, thứ hai là phòng hộ mắt - tai - mũi - miệng - thân - ý, đừng có nhìn ngó vào thất ai. Đừng có quan tâm đến người khác mà chỉ lo cho mình, thì tâm nó sẽ không bị phóng dật. Mặc dù là nó phóng dật qua thất người khác, nhưng mà điều kiện nó cũng gây cho mình, mặc dù là không nói chuyện, chứ nó cũng gây cho mình bất an ở trong tâm. Và nó trồi sụt là cũng do cái tâm mà mình không phòng hộ sáu căn mắt - tai - mũi - miệng - thân - ý của mình. Phải cố gắng về vấn đề đó cho nó cụ thể hơn thì con sẽ tu rất tốt.

Còn riêng Mật Hạnh thì con cố gắng ở trong thất nỗ lực tu, con. Bởi vì không tu thôi, mình tu thì quyết phải làm kỳ này sẽ tu tập cho được, cho tới nơi tới chốn. Giờ giấc thì Thầy thấy con rất đúng, nghiêm chỉnh, giờ nào ra giờ nấy, giờ ngủ ra giờ ngủ, giờ thức ra giờ thức. Có cái điều kiện là phải sống độc cư cho trọn vẹn hơn chút nữa, thì cái sự tu tập xả tâm của con sẽ tiến bộ nhiều. Dẹp bớt hết những cái tham, sân, si của mình xuống hết, thì con đường tu nó sẽ mau lắm, chứ không có lâu đâu. Cố gắng đi con, để không phí hết cuộc đời của mình.

Còn riêng con, con…​


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...