Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2023

451- VẤN ĐÁP RIÊNG VỚI TU SINH

 


451- VẤN ĐÁP RIÊNG VỚI TU SINH

(39:36) Trưởng lão: Ráng nha con! Rồi con thưa hỏi gì Thầy, lên đi con?

Tu sinh Thiện Tâm: Thưa Thầy, con trình bày, con muốn hỏi về cái tưởng của con, con thấy có nhiều cái hình ảnh khác đó thầy, con không biết là nó như thế nào, hay là do cái thói quen con thế nào.

Trưởng lão: Thói quen con.

Tu sinh Thiện Tâm: Con thấy, ví dụ như con đục, đẽo hay đóng đinh đồ đó, mà khi nói chuyện với người khác, nó đem cái hình ảnh đó hiện ra với người đó vậy đó. Như con nói chuyện với Thầy, con vẫn thấy nó đục, nó đẽo, con không biết là đó có phải là ác nghiệp không?

Trưởng lão: Ác nghiệp con.

Tu sinh Thiện Tâm: Dạ, vậy cái đó mình đối trị làm sao Thầy?

Trưởng lão: Mình đối trị bằng cách bảo: "Dừng lại! Không được sử dụng thói quen đó", chỉ có tác ý, tác ý một tướng khác mà, một tường kia nó mất, con nhớ dùng cái tác ý đó, bây giờ nó chưa hết ngày mai nó hết, tác ý con.

(40:32) Tu sinh Thiện Tâm: Dạ, cũng như là con thấy nó cũng mất thanh tịnh…​

Trưởng lão: Đúng rồi, nó làm cho động đó con, cho nên con cứ nhớ tác ý.

Tu sinh Thiện Tâm: Thưa Thầy, con xin phép Thầy chiều nay con đi ra Trảng Bàng con mua cuộn băng với cuộn phim.

Trưởng lão: Được rồi, có tiền không con?

Tu sinh Thiện Tâm: Dạ còn.

Trưởng lão: Rồi, sư có số điện thoại rồi, bây giờ cứ về, không có gì đâu. Ngày mai con mới về phải không?

Tu sinh 6: Sáng con về sớm, để ra bến xe coi coi.

Trưởng lão: Rồi sáng con về sớm phải không? Lát nữa Thầy sẽ soạn, Thầy xách Thầy cho.

(41:12) Tu sinh 5: Kính thưa Thầy, bây giờ con làm phụ chùa tại đây thì thí dụ mai mốt con về ở dưới thì cũng được, con cũng ở thành phố thì cũng gần ở đây chứ không đâu, nhưng về dưới thì con nhận thấy là nó phức tạp, khó tu hành. Cho nên con tính xin Thầy ở đây, Thầy có mở ở chỗ nào đó, con thì con biết về bên ngành xây dựng, Thầy cũng cho cái bản vẽ này kia nọ, cái vấn đề đó để cho con làm cho Thầy, cũng như là con ở đó con tu luôn, thì theo phương pháp Thầy tính được hay là sao Thầy?

Trưởng lão: Được con, thôi bây giờ con cứ tạm ở đây đi, ở đây con cứ làm phụ đi, rồi Thầy nói cô Út cho con tiền để con có mua cái gì đó con cần dùng, chứ con làm nhiều công việc lắm.

Tu sinh 5: Dạ, thôi được rồi Thầy, bị vì tình Thầy trò cũng như tình cha con, theo con nghĩ chừng nào con thiếu hụt thì con xin, bây giờ con cũng còn.

Trưởng lão: Thấy mấy con làm cái công của mấy con cũng dữ lắm.

Tu sinh 5: Dạ, không sao vì con cũng nguyện cái tâm mình, con muốn làm cho trước là Chùa, cũng như là có mình tu hành, với lại cho bá gia, bá tánh với huynh đệ mình có chỗ tu học là mình cũng mừng rồi, con cũng mong muốn chỗ đó thôi, chứ con không mong gì hết, vậy con ở lại thưa Thầy?

Trưởng lão: Được rồi, vô trong con.

Tu sinh 6: Dạ thưa Thầy, có gì Thầy gửi cho con cái áo, với bộ đồ từ Đà Nẵng vào đây mặc…​

Trưởng lão: Rồi rồi, Thầy sẽ cho con, Thầy sẽ có Thầy cho con.

(42:51) Tu sinh 7: Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, kính bạch Thầy, vừa qua cái việc đợt này, thì con cũng trải qua một số việc, giờ con đang tu tập như thế này.

Trưởng lão: Con về được không con?

Tu sinh 7: Về cái việc tu hành của con trong tu Tứ Niệm Xứ, bây giờ con về con sẽ gặp nhiều khó khăn.

Trưởng lão: Con cứ ở lại đi con, thấy tội mấy con.

Tu sinh 7: Thì hôm nay, về tu tập con trình Thầy thử coi đúng không, đúng thì con tiếp tục tu, con tác ý: “cảm giác toàn thân…​”, nay con cảm nhận được từ trên xuống dưới,…​(không nghe rõ) thì con biết, cảm giác được. Nhưng mà con thấy con còn niệm…​(không nghe rõ).

Trưởng lão: Con vừa xả mà vừa tập Tứ Niệm Xứ.

Tu sinh 7: Vậy là con sẽ vừa xả tâm và vừa thực hiện tu Tứ Niệm Xứ luôn ạ, mô Phật.

Trưởng lão: Rồi, còn Phước Tồn vô con, có gì không con?

(44:46) Sư Phước Tồn: Mô Phật, thưa Thầy, về tu tập pháp môn về Tứ Niệm Xứ, thì con cũng mới tu tập như cái bài mà con viết, bữa giờ trình Thầy, Thầy có xem rồi. Thì con tập như vậy có được không thưa Thầy?

Trưởng lão: Tập vậy được con, không sao đâu con. Tập vừa xả, với vả lại cái bệnh con còn nên phải cố gắng thêm.

Tu sinh Phước Tồn: Mô Phật, bạch Thầy, thời gian qua thì con thấy, trước khi mà con tu tập trên năm phút một lần, thì nghỉ năm phút suốt một giờ đầu. Còn gần một tiếng sau đó, con mới tu tập về viết bài, hiện giờ con đang viết bài Hiếu Sanh, thì sự tu tập thời gian qua thì trước khi tu tập con tác ý đuổi bệnh, thì trong thời gian qua con thấy bệnh của con nó giảm rất là nhiều, như là nó không có còn đầy hơi nhiều nữa.

Nhưng bây giờ, trong mỗi buổi tối, buổi khuya, thì sau khi con tu tập Tứ Niệm Xứ, thì suốt cả hai tiếng đồng hồ sau thì cũng không thấy buồn ngủ. Và thừa hơi nó cũng ít tác động đến thân con như lúc trước nữa. Thì theo về cái việc mà tu tập trên năm phút của con thì có những cái niệm nó có khởi lên và trong lúc con tu tập, thì con biết rằng đây là do cái tri kiến của con làm những bài chưa có xả hết tâm, cho nên cái niệm nó còn.

Bây giờ con chỉ mới có tập để quán, để cảm nhận được sự rung động trên thân toàn diện cho nó nhuần. Và cái thứ hai nữa là, thì khi con làm những cái bài viết trong cái tu xả thì sự tu tập của con theo con nghĩ có những cái niệm của con xuất hiện, nên con cố gắng con viết.

Như vậy trong phần viết cho dàn bài của Thầy Từ Quang, thì trong đó có con chưa hiểu rõ cái việc như về hỷ tâm, về thiện dục lậu, như vậy con nghĩ như về Thập Thiện, thì đó có phải là ngay trên bài viết mà về Thập Thiện, như vậy có phải là còn nằm trong dục lậu hay không thưa Thầy? Như vậy về cái phần này thì con phải quán như thế nào ạ?

(47:35) Trưởng lão: Cái thiện ở trong Thập Thiện hả con? Tức là không tham, không sân, không si đó hả?

Tu sinh Phước Tồn: Dạ, có nghĩa là trong cái phần mà Thầy Từ Quang viết, thì trong đó có phần mục số ba là về hỷ tâm, về thiện dục lậu thì con phải nói như thế nào cho đúng với cái nghĩa của nó?

Trưởng lão: Hỷ tâm mà dục lậu chẳng hạn như bây giờ…​

Tu sinh Phước Tồn: Thiện hữu lậu và thiện dục lậu Thầy?

Trưởng lão: Cái thiện dục lậu, là bây giờ gia đình, cha, mẹ đi đâu xa rồi bây giờ về gặp lại con cái thì vui mừng đó gọi là hỷ, mà hỷ đó còn ở trong dục lậu, rồi khi ít bữa chia lìa thì buồn khổ đó. Còn hôm nay gặp nhau lại mừng, cái mừng vui, cái hỷ đó là cái hỷ ở trong dục lậu. Nó làm vậy nó đúng chứ có sao đâu.

(48:23) Tu sinh Phước Tồn: Như về việc làm từ thiện ở ngoài đời…​

Trưởng lão: Đó, đem lại cái niềm vui của mình, việc làm từ thiện cho người ta, nhưng vui đó là vui của hữu lậu con. Cái vui đó mệt xác lắm, đem phát đồ, giúp đỡ cho người ta rồi về tới nhà uể oải quá, trời, tôi làm muốn chết luôn! Đó, vậy đó là thiện hữu lậu. Thiện mà hữu lậu là nó có lậu hoặc, nó làm cho mình uể oải, mệt nhọc.

Tu sinh Phước tồn: Còn thiện vô lậu là cái người đang tu tập trên Tứ Niệm Xứ?

Trưởng lão: Trên Tứ Niệm Xứ đó, tâm thanh thản, an lạc và vô sự, đó là vô lậu.

Tu sinh Phước Tồn: Còn ngoài ra là thiện dục lậu, hữu lậu?

Trưởng lão: Đúng rồi, là thiện hữu lậu. Có một cái thiện đó là thiện vô lậu, đó là Tâm Bất Động - Thanh Thản - An Lạc - Vô Sự.

Tu sinh Phước tồn: Có nghĩa là ngồi quét tâm, không còn làm gì nữa hết?

Trưởng lão: Không có làm gì hết, đó là thiện vô lậu, còn tất cả những cái thiện đều là hữu lậu.

Tu sinh Phước Tồn: Trong tu tập, trong năm phút về Tứ Niệm Xứ, con đi trong vòng 1 vòng thất.

Trưởng lão: Mấy phút con?

Tu sinh Phước Tồn: Dạ năm phút.

Trưởng lão: Thì năm phút thôi, cái sức của con bây giờ không nên tập nhiều, tập nhiều ức chế tâm. Vì giờ còn đang tập xả, chừng nào không còn xả nữa thì tức là mình tu tăng lên được.

(49:37) Tu sinh Phước Tồn: Trong cái thời gian này thì như có trường hợp ban đầu thì con thấy nó hơi căng đầu, thì bắt đầu con mới tác ý, con tác ý là: "cái đầu căng do tu tập căng này hãy đi đi!" thì nó mới hết, thì con tác ý xả. Và như hồi tối, có những cái những trạng thái con thấy trong cơ thể con lúc đang tu tập thấy nó nhẹ nhàng, như vậy có đúng không Thầy?

Trưởng lão: Nó nhẹ nhàng đó là sự khinh an của xúc tưởng hỷ lạc, nó còn niệm rồi con, chứ chưa phải đúng đâu. Bây giờ nó nhẹ, nó nhẹ chứ mình đừng có chấp, cứ mình lo tu mình quán thân mình cứ quán thân thôi, chứ đừng có nghĩ ngợi gì hết, cứ lo tu xả thôi.

Ở đây bây giờ nó dễ rồi, chỉ còn hai pháp, một là xả, hai là trên thân quán thân. Cái rung động của thân Thầy thấy như vậy là đúng rồi, còn cái trạng thái hỷ gì đó, đừng có chấp nó, nó có đến cái an lạc gì kệ nó, mình chẳng, có thì có nhưng mà điều kiện mình biết đó là xúc tưởng hỷ lạc, bởi vì tâm mình nó chưa ly dục, ly ác pháp hoàn toàn, cho nên đừng có vội mừng.

Chừng nào nó ly hết nó không còn niệm nữa, cái Tứ Niệm Xứ mà nó sanh ra hỷ lạc mà nó không còn niệm, tức là nó đúng, nó là Giác chi nó xuất hiện, cái Hỷ Lạc Giác chi.

Tu sinh Phước Tồn: Còn bây giờ bất cứ một cái hỷ lạc gì…​

Trưởng lão: Hỷ lạc gì nó cũng dục tưởng hỷ lạc đó hết.

Tu sinh Phước Tồn: Là dục tưởng hỷ lạc?

Trưởng lão: Ừ, đúng vậy.

Tu sinh Phước Tồn: Dạ, như vậy con xin phép Thầy cho con tiếp tục ở đây con tu tập.

Trưởng lão: Ừm, ráng con!

Rồi, con người nào còn hỏi Thầy không? Vô hỏi con, rồi lo ra tu con, để mất thì giờ.

(51:34) Tu sinh Dương: Mô Phật bạch Thầy, sáng mai con xin phép Thầy con về nhà một tuần lễ, bạch Thầy cho con thỉnh một ít kinh sách về cho những người thân được không?

Trưởng lão: Được rồi, sẵn đây Thầy cho con mấy tập này đi, mấy tập này căn bản lắm mấy con, sách dạy tu trên thân quán thân.

Tu sinh Dương: Sách nhìn vào tưởng ông táo như ở bên Đại thừa, con xin thỉnh sách "Đạo Đức Làm Người" kính bạch Thầy cho con.

Trưởng lão: Rồi, Thầy sẽ cho mấy cái đó chứ cái này…​

Tu sinh Dương: Cái này ở đây con coi nhiều lần nhưng chưa hiểu nổi.

Trưởng lão: Thôi rồi con, để Thầy sẽ sắp xếp Thầy cho, mai sáng mấy con về phải không con?

Tu sinh Dương: Dạ, mô Phật, bạch Thầy giờ con thỉnh luôn hay là sáng?

Trưởng lão: Con chờ Thầy vô Thầy lấy cho, coi có đường vô không con, còn không ấy sáng Thầy đưa cho con.

Tu sinh Dương: Dạ, con cảm ơn Thầy.

HẾT BĂNG


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...