419- PHÁP QUÁN XẢ ÁI KIẾT SỬ
(44:00) Tu
sinh 2: Bạch Thầy, chuyện ái kiết sử đó Thầy, ví dụ như con còn đang
tu tâm xả mà có ái kiết sử khởi lên mà con không có quán nhân quả để xả ly thì
con phải làm sao?
(44:15) Trưởng
lão: Con không có quán nhân quả đó, thì về Thất kiết sử thì thường là
phải quán nhân quả để mà xả.
Còn con không có quán
nhân quả thì con quán các pháp đều vô thường: “Mặc dù là hôm nay là như
vậy, ngày mai vô thường nó đến rồi làm sao? Trước khi mình muốn báo hiếu cha mẹ
thì mình phải tu tập cho xong. Mà mình thương nhớ cha mẹ, vì vậy ái kiết sử của
mình, mình thương nhớ cha mẹ của mình, thì mình phải nỗ lực mình tu để đền đáp
công ơn của người. Mình tu được rồi mình về giúp đỡ cho cha mẹ của mình biết
cách tu”. Thì đó là mình nhắc nhở cái tâm mình nó thương nhớ cha mẹ thì nó
sẽ xả ra con, mình không nói về nhân quả nữa, mà mình nói về sự tu tập của
mình, mình nhắc các pháp vô thường. Nếu mà bây giờ mình không nỗ lực tu, mai mốt
vô thường thì mình đền đáp ơn cha mẹ chỗ nào đâu? Cho nên con nhớ, con quán như
vậy là con cũng sẽ xả ra được.
(45:11) Tu
sinh 2: Mới đầu con cũng quán mà nó cứ khởi đi, khởi lại miết, cái
xong con quán nhân quả thì nó hết.
Trưởng lão: Vậy
hả? Quán Nhân Quả được thì cứ lấy nhân quả quán con.
Tu sinh 2: Con
sợ, mình không có nỡ cắt đứt tình thương.
Trưởng lão: Đâu
có con, mình quán nhân quả để thấy được cái chùm nhân quả, để cho mình an tâm
mình tu, chứ không phải là diệt hết cái lòng thương của mình đối với cha mẹ
đâu.
Chính Thầy bây giờ,
nói chung là Thầy bây giờ bình thường vầy, mà nhắc đến mẹ Thầy, Thầy cũng nhớ
công ơn của mẹ Thầy. Thầy thấy rằng mình tu tập rồi nhớ lại trong những giờ
phút mà Thầy tu tập đó, rồi Thầy lại viết cho mẹ Thầy một tập kinh để rồi Thầy
vừa ở trong thất tu, mẹ Thầy cũng đang tu. Thầy thấy một người con mà giúp cho
mẹ mình tu hành như vậy là mình thấy hạnh phúc quá!
Sau khi chứng rồi, nhờ
công đức mà mình tu tập đó, mẹ mình được an ổn trong khi ra đi, Thầy thấy đó là
hạnh phúc quá lớn rồi. Đó là công ơn mà Thầy đền đáp cha mẹ. Con hiểu không?
Cho nên Thầy mong mấy
con cứ nghĩ: Thầy còn đền đáp được cha mẹ mình vậy thì mình cũng ráng, tự nhiên
cái ái kiết sử, cái tình cảm bi lụy nó sẽ dừng lại con, để cho mình nỗ lực tu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét