404- QUY LUẬT NHÂN QUẢ
Cho nên về Nhân Quả nó có nhiều
cái câu hỏi mà Thầy chưa có trả lời, có nhiều người hỏi:
Một cái
ông A làm mà cái ông B chịu thì có ăn nhằm nhò gì với tôi, tôi cứ tôi làm. Bây
giờ tôi làm ác phải không? Mà giờ nó sinh ra cái ông B, thì ông B, ổng chịu
người ta đâm chém ổng. Chứ tôi đâm chém người ta, có ông B chịu, tôi đâu có lo,
tôi đâu có gì đâu. Cho nên ông A làm, ông B chịu, chứ đâu có gì. Tôi muốn hỏi,
ông A làm thì ông A chịu, chứ sao lại ông B chịu?
Nói như
nhân quả thảo mộc như vậy đó, thì ông A làm ông B chịu chớ.
Cho nên
mình hiểu lầm, mình hiểu làm cái chỗ nhân quả. Cho nên ở đây Thầy cũng không
muốn trả lời một cách dài dòng, một cách khó hiểu để thấy rằng: Một khi mà cái
hành động làm ác của chúng ta, thì cái hành động đó nó sẽ quay lại. Mình phải
trả cái quả ác đó nơi thân của mình, chứ không phải nói ông A làm ông A phải
chịu cái quả đó. Nhưng cái từ trường của cái hành động ác của ông A đó đó, nó
sẽ thành một cái ông B, để ông B phải chịu thọ lấy cái quả mà ông ta đang làm.
Thí dụ,
bởi vì một cái quả nó có nhiều cái nhân. Mà một cái nhân nó sẽ lên cái cây, nó
có nhiều quả. Chứ nó không phải là có một con người sanh ra một con người, mà
đây sanh trong nhân quả. Cho nên khi mà hành động ác, thì cái hành động mà cầm
dao cắt cổ con gà, con gà đau đớn. Thì cái người mà làm hành động đó, thì cái
ông A ổng làm hành động đó, thì cái thân của ổng sẽ thọ lấy cái quả khổ, cái
đau đớn cũng như của con gà. Mà không phải là cái trường hợp như người ta lại
cắt cổ ổng đâu. Mà những cơn bệnh, những cái tai nạn xảy ra đến cho ổng sẽ chịu
đau đớn đó. Cho nên vì vậy mà cái quả đó ổng không chạy khỏi. Ông A làm thì ông
A không khỏi cái quả đó đâu, cái quả ác đó. Nhưng cái hành động ổng cầm con gà
mà ổng cắt cổ, con gà đau đớn giãy giụa thì ông không tránh khỏi cái quả khổ
đau đớn giãy giụa đó đâu.
Nhưng cái
hành động ông mà cắt cổ con gà, cái hành động ác đó, nó phóng xuất ra một cái
từ trường. Cái từ trường ác đó sẽ tương ưng với một con gà mẹ nào đó, cái từ
trường đó nó sẽ trở thành một con gà con. Từ con gà con lớn lên thì có người
lại bắt con gà đó, cắt cổ trở lại cũng như là ông cắt cổ con gà này vậy. Thì từ
cái từ trường của chính ông làm ác mà nó sanh ra con gà đó để chịu người ta cắt
cổ. Cũng như cái từ trường ác của người khác mà hiện giờ con gà ông cắt cổ vậy.
Thì cũng chính do ông mà mới có cái từ trường đó, mà mới có con gà. Con hiểu
không?
Mà cũng
chính do ông mà ông phải chịu lấy những cái quả khổ tai họa đến với ông để mà
ông thọ lấy những đau khổ cho bản thân chính ông đang sống.
Cho nên
ông A không chạy khỏi cái quả của ông A làm đâu. Nhưng mà ông A lại sanh ra một
cái nhân, một cái ông B. Để rồi ông B phải chịu cái quả mà ông cắt cổ, thì cái
ông B đó cũng chịu cái quả người ta cắt cổ trở lại. Cũng chính ông sanh ra nó
bởi vì ông là nhân quả. Cho nên nhân quả đi tái sanh, chớ không phải ông đi tái
sanh, mà hành động nhân quả ông nó đi tái sanh. Con hiểu? Cái hành động nhân
quả đi tái sanh, bởi vì trong quy luật nhân quả mà. Chứ đâu phải ông đi tái
sanh đâu mà hành động nhân quả đi tái sanh. Cho nên vì vậy mà cái hành động
nhân quả thì ông phải thọ lấy cái quả khổ, bản thân ông A làm ông A phải chịu.
Nhưng hành động ác của ông đâu phải chỉ ông có chịu đó là thôi đâu, mà còn sanh
ra một con gà để họ cắt cổ trở lại chớ.
(3:33) Cho nên vì vậy mấy con thấy quy luật
nhân quả, mà Thầy không trả lời. Có nhiều người hỏi câu hỏi đó ở trên mạng chớ
không phải là không. Nhưng mà được Thanh Trí in ra đưa cho Thầy đọc, và trong
cái hòm thơ mà gửi cho Thầy, Thầy cũng được đọc cái câu hỏi đó. Ông A làm mà
ông B chịu, thì như vậy tôi cứ làm chứ ăn thua gì tôi? Nhưng mà không ngờ là
những con vật đang đau khổ lăn lộn. Trong cái lòng từ của mình thấy nó giãy
giụa đau, tại sao chúng ta là con người chúng ta không thương? Không thương,
như vậy mình có thương mình không? Mà chính cái từ trường đó của mình sinh ra
mà. Sinh ra để mà bây giờ người khác cắt cổ hay hoặc là mình đang cắt cổ. Mình
không thấy điều đó.
Cho nên
Đạo Phật mới có Tứ Vô Lượng Tâm, Tâm Từ, Tâm Bi, Tâm Hỷ, Tâm Xả. Cho nên chúng
ta xét thấy sự đau khổ của loài vật khác chính là sự đau khổ của bản thân chúng
ta. Như vậy mới là người tu theo Đạo Phật chứ, mới đúng nghĩa của nó nhân quả
chứ. Nhân quả nó bao giờ nó cũng là phủ trùm tất cả mọi vật, điều khiển tất cả
mọi vật, quy luật của nó mà. Cho nên mình sung sướng, ở trong cái sung sướng
của mình là cái nỗi khổ của kẻ khác, của người khác, của vật khác.
Cho nên
học nhân quả, những cái bài mà luận về nhân quả. Thực sự ra nếu mà Thầy cho mấy
con để mà Thầy viết cho mấy con để mà cái bài mà Đạo Đức Nhân bản - Nhân quả.
Mấy con mới viết một đoạn thôi, chứ mấy con chưa hết mà mấy con. Biết bao nhiêu
con kể trong Đạo Đức Nhân bản - Nhân quả không? Nó là một cái bộ sách mà Thầy
sẽ viết là hai mươi mấy tập, chứ đâu có ít. Như vậy là Thầy chỉ cho gợi ý cho
mấy con thôi, mấy con mới viết một đoạn thôi. Mỗi người viết có một đoạn về Đạo
Đức Nhân bản - Nhân quả, chứ chưa xong đâu. Cái Đạo Đức Nhân Quả mấy con viết
cầu cả năm chưa hết chứ đừng nói chuyện, bởi vì rất nhiều.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét