398- TỨ NIỆM XỨ- TRÊN THÂN QUÁN THÂN
Tất cả
những hiện tượng mà tu Tứ Niệm Xứ mà có những hiện tượng gì mà xảy ra thì các
con nên xả. Nên tác ý xả và đồng thời nên xả ngay cái trạng thái đó. Mấy con tu
quá sức, mấy con ức chế đó, nó mới xảy ra những hiện tượng tưởng. Nó kêu, trên
đầu con mà kêu rắc rắc đó, hoặc là ê cái đầu, điều đó là bị trạng thái của thọ
tưởng, chứ không có gì hết. Khi tu Tứ Niệm Xứ- Trên thân quán thân, nó nhiếp phục tham
ưu, mà tại sao nhiếp phục tham ưu, mà trên đầu mình lại có
tiếng kêu, rồi nó lại nhức ở trên đó? Cái đầu nó lại ê ê trên đó, nó làm như là
ai lấy cây khỏ trên đó, như vậy là nó nhiếp phục được không? Như vậy là sai.
Bởi vì
trong cái câu kinh mà đức Phật nói: "Trên
thân quán thân để nhiếp phục tham ưu". Nó không còn ưu
phiền ở trên đó nữa, làm sao mà có cái thân này nó bị ê, nó bị đau nhẹ nhẹ trên
đó được? Không bao giờ có cái điều đó. Thậm chí như chúng ta ngồi cả tiếng, hai
ba đồng hồ không thấy mỏi mệt, chứ đừng nói. Cho nên ở đây Tứ Niệm Xứ là một
cái pháp rất là đặc biệt của đạo Phật, nó nhiếp phục được tất cả tham ưu trên
thân thọ tâm pháp của nó. Cho nên tu Tứ Niệm Xứ là cái pháp không còn pháp nào
hơn hết nữa. Bởi vì nó là cái lớp thứ Bảy mới là tu tập Tứ Niệm Xứ.
(53:18) Cho nên trong vấn đề con hỏi Thầy thì
coi chừng nó sai, là quá sức. Nghĩa là Thầy bảo tu năm phút, rồi thay đổi oai
nghi tu năm phút. Mà nếu trong cái thời gian mà tu ba mươi phút như vậy, mà nó
có những hiện tượng gì xảy ra thì xả ngay liền, tu lại ít.
Thí dụ ba
mươi phút thì tu lại hai mươi phút. Tu lại hai mươi phút, có những chuyện xảy
ra nữa, tu lại còn mười phút. Mà có những chuyện xảy ra, tu lại còn năm phút
thôi, đâu có gì đâu. Cho nên năm phút này mình tu cái oai nghi đi, thì năm phút
kia thì mình tu oai nghi nằm, ngồi tùy theo năm phút. Để cho mình sử dụng cho
nó thích nghi được cái cơ thể của chúng ta nếu mà trên thân quán thân. Còn thấy
không được thì nên trở về tu tâm xả thì tốt hơn. Đó là Thầy căn dặn cho mấy con
trong những cái giờ phút này, khi mà trở về trụ xứ của mình thì mình hãy lo
mình tu tập như vậy.
Còn về
phần cô Tịnh Bản. Những cái điều mà con thấy xảy ra ở trên thân con, có những
điều mà con sửa lại nó tốt được. Còn có những điều mà nó còn xảy ra thì nên
khắc phục những cái điều đó, để cho nó đừng có xảy ra nữa. Những điều kì lạ,
những cái gì mà nó thấy xảy ra thì con tác ý, và có thể nó lui lại. Cái thời
gian bớt lại thì nó sẽ bình an lại, nó không có bị những hiện tượng đó xảy ra
như vậy nữa thì nó mới tốt. Bởi vì tu Tứ Niệm Xứ nó chỉ khắc phục tham ưu, nó
đem lại cái sự thanh thản an lạc vô sự của một cái tâm. Và nó ở trên Tứ Niệm Xứ
thì nó xuất hiện Khinh An Giác Chi, Hỷ Giác Chi, Tinh Tấn Giác Chi, Định Giác
Chi nó xuất hiện.
Hễ nó
xuất hiện có cái này thì nó có cái kia, bởi Bảy Giác Chi nó ở trên cái Tứ Niệm
Xứ rồi. Bởi vậy Đức Phật mới nói thực phẩm của Bảy Giác Chi đó là Tứ Niệm Xứ.
Cho nên mình tu Tứ Niệm Xứ, mình quán thân thì Bảy Giác Chi nó sẽ lần lượt nó
hiện lên ở trên đó. Chứ không phải là đợi tu xong rồi Bảy Giác Chi nó mới hiện
ra. Nó không phải đợi tu xong đâu, mà nó chỉ cần tu tập là Bảy Giác Chi nó hiện
ra một cách rất là rõ ràng cụ thể. Khi mình quán được thân của mình, mình chỉ
quán thấy từ trên đầu tới dưới chân của mình rõ ràng rồi, thì ngay đó là đã có
Giác Chi nó xuất hiện rồi. Bởi vì nó là thực phẩm của Giác Chi. Tứ Niệm Xứ là
thực phẩm của Giác Chi. Hễ mình quán là có Giác Chi. Còn mình quán sai là nó
không có Giác Chi, mà nó bị ảnh hưởng tưởng. Bị ức chế, cho nên nó bị ảnh hưởng
Tưởng. Cho nên trong khi tu tập thì những cái sai nó dễ biết lắm, nó dễ nhận ra
lắm.
Còn con
gởi Thầy quy y cho ba đệ tử Phạm Trung Phong, Phạm Mạnh Hùng, Lý Trần Liệt.
(56:08) Tu
sinh: Kính bạch Thầy, tu Tứ Niệm Xứ thì từ trước đến nay
do tu sai cho nên là không có hiệu quả. Hiện nay nó có một cái vướng là, ví dụ
như Thầy nói là khi hít vô là hơi thở từ trên đầu đi xuống mà khi thở ra thì từ
chân lên đến đầu thuận là đúng. Nhưng mà từ trước đến nay nó ngược lại như thế
thì bây giờ có phải thay đổi cách thở đó không hay là cứ giữ nguyên ạ? Con kính
bạch Thầy!
Trưởng
lão: Cần thay đổi được thì cứ thay đổi cho nó thuận thì nó tốt
hơn chứ không có gì hết. Thay đổi nó cũng dễ, chứ không có khó đâu.
Phật tử: Dạ,
dạ thế con cám ơn Thầy.
Trưởng
lão: Rồi! Bây giờ mấy con còn hỏi Thầy gì thêm nữa không con?
Rồi mình sẽ lần lượt, rồi sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện, nó sẽ êm thấm hơn và
trung tâm nó sẽ ra đời. Rồi lần lượt, rồi mấy con sẽ trở về nơi đó mà tu tập,
có giấy phép đàng hoàng. Còn ở đây thì nó không có giấy phép, cho nên nó khó
khăn. Đó là vậy thôi.
Hôm nay
là cái vấn đề thông báo để chúng ta giải quyết, để cho mọi mặt nó được yên ổn.
Mấy con còn hỏi thêm những cái gì mà cần thiết nữa thì hỏi, để rồi Thầy sẽ trả
lời chung cho mấy con. (57:50)
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét