366- TU
TẬP XẢ TÂM RỐT RÁO TRONG CẢNH ĐỘNG
(44:17) Diệu
Đức: Thưa Thầy còn một chuyện này con cũng thưa với Thầy. Ba
con, bữa trước đi về có kêu con lên, ông nói là bệnh một phần. Một phần giống
như là nói, Thầy không cho vô trong này cũng buồn.
Con
nói: “Vậy ba còn nói chuyện
nhiều Thầy chưa cho vô hay gì?”.
Nói: “Có mấy người mới tới cũng thấy cũng cho
vô. Chắc Thầy chê ba già rồi, tu để dưỡng già chờ chết mà ba đâu đến nỗi vậy”.
Nói: “Ba khác, ba xả đi chứ, ba con trong nhà
mà phải ưu tiên người mới chứ”.
Ông
nói: “Ừ, chắc mai ba cũng
xả”. Mà con nghĩ tới đó, chỉ Thầy kêu ông an ủi chút, chắc ông cứ
nghĩ là Thầy chê ông già hay sao đó, ông nghĩ…
Trưởng
lão: Không phải. Ông không hiểu, con. Bởi vì Thầy muốn ba con, bởi
vì ông sống ở trong cảnh động nhiều đó, Thầy muốn ông ở trong cảnh động để mà
ông xả tâm. Mà khi mà đưa ông vào là ông thành tựu.
Còn những
người này chỉ là an ủi họ thôi, chứ thực ra thì họ cũng chưa đủ sức vô trong
này đâu. Cho nên họ vô trong này là hơi có làm động chúng trong này con. Mấy
thầy, mấy chú mà chưa có biết cách tu đó, vô đây nhiều khi nó làm động chúng
lắm.
Nhưng mà
Thầy thấy cũng tội. Ba con Thầy muốn để trong cảnh mà nó động đó, để ba con xả
cái phần xả cho rốt ráo hơn. Để sau khi vô nó trong này là ổng như chúng đã tu
lâu trong này rồi.
Diệu Đức: Vậy
bữa nào ba con về đó Thầy, làm ơn Thầy nói vậy là chắc ba con an tâm mà. “Thôi, ba với con trong nhà mà ba, phải
ưu tiên cho người ta chứ”. Ông nói: “Ờ, chắc vậy rồi”. Mà con cứ
nghĩ Thầy sẽ nói, ba hay bệnh ở ngoài này, chứ cho con dễ ra thăm rồi chắc ông
cũng yên tâm. Dạ con cám ơn.
Trưởng
lão: Nói chung là khi ba con vô trong này thì không có vô thăm
được. Bởi vì cái nhóm mà tu sĩ, toàn là tu sĩ nam không, vô đâu được con, nó
khó lắm.
Tu sinh
10: Con cám ơn Thầy.
Trưởng
lão: Thôi, rồi bắt đầu bây giờ nghỉ ha.
Tu sinh
10: Hết rồi, Thầy.
Trưởng
lão: Rồi hết rồi con. Dẹp, nghỉ con.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét