358- ĐANG TU TÂM XẢ VÀ TU TỨ NIỆM XỨ
ĐƯỢC ĐỌC SÁCH
(00:01) Tu tâm xả được chứ, mấy con đọc sách
được nè, đọc cái gì cũng được hết, đều được hết, không có gì hết. Còn tu Tứ
Niệm Xứ bây giờ mà các con tập trên thân quán thân thì mấy cái giờ mà mấy con
nghỉ tập, mấy con đọc sách rồi cũng được hết, không có gì hết.
Nhưng mà
khi mà cấu kết nó bốn oai nghi rồi thì không được đọc nữa rồi. Nghĩa là bốn cái
oai nghi đi, đứng, nằm, ngồi mấy con cấu kết được. Cái Tứ Niệm Xứ quán được rồi
thì lúc bây giờ không còn được đọc, không có được nghe, không được gì hết. Hoàn
toàn dẹp hết, coi như là quán được rồi.
Còn mà
các con quán chưa được, thì mấy con đang tập thì được đọc, nghe, nghiên cứu này
kia những điều mà mình coi thử coi nó như thế nào. Mà nếu mà mấy con thấy mình
quán được, ví dụ như đi mà các con quán được thân con rồi. Rồi ngồi mấy con
thấy quán được rồi, thì bây giờ còn đang tập cho nó nhuần nhuyễn, cho nó thuần
thục thì lúc bấy giờ các con cũng không cần đọc.
Bởi vì
duy nhất mấy con còn có cái pháp này thôi, chứ không còn pháp khác nữa. Mấy con
đọc làm cho loãng cái tâm của mấy con thì nó lại còn dở hơn. Cho nên khi mà tu
Tứ Niệm Xứ mấy con quyết tâm tu là mấy con tập quán thôi, mà quán được rồi thì
các con thấy ờ đúng. Khi nào mà…
Hiện bữa
nay là Thầy đưa lại cho mấy con hai cái tập sách mỏng. Nó có cái giá trị là nó
cấu kết lại, nó cụ thể, nó rõ ràng để cho mấy con nhận ra được cái sự tu tập
của mấy con. Người nào mà tu Tâm Xả thì hoàn toàn phải ở trên xả. Còn người nào
mà tu Tứ Niệm Xứ thì phải tập quán “trên
thân quán thân”, có hai cách đó thôi. Mà quán được thì mấy con sẽ
đi tới được. Mà quán không được thì đương nhiên là mấy con sẽ không đi tới
được, có vậy thôi.
Còn xả
thì mấy con lúc nào mấy con cũng phải giữ gìn cái Tâm Xả của mình bất cứ giờ
phút nào, đi, đứng, nằm, ngồi. Nó không có phải như Tứ Niệm Xứ nữa, nó khác hơn
Tứ Niệm Xứ. Tứ Niệm Xứ là nó có cái pháp, cái phao. Còn cái tu tâm xả nó không
có phao, nó chỉ có cái tri kiến, cái ý thức của mấy con để xả nó thôi. Cho nên
nó khác cái phần đó.
Cho nên
vì vậy mà hai phần tu thì cái nào nó cũng quay trở lại Tứ Niệm Xứ. Nhưng mà cái
bắt buộc quán ở trên Tứ Niệm Xứ, còn cái không bắt buộc. Nhưng mà xả hết thì nó
cũng quay trên Tứ Niệm Xứ. Nó cũng thành tựu ở trên Tứ Niệm Xứ, nó cũng sung
mãn trên đó. Nhưng mà cái thì bắt buộc, mà cái thì không bắt buộc. Cái thì ôm
cái pháp Tứ Niệm Xứ, còn cái thì không ôm pháp Tứ Niệm Xứ. Tự nó ôm, tự xả hết
là nó ôm vô. Hiểu rõ được như vậy thì mấy con tu nó không có còn sai nữa. Thầy
nói không có còn đi đâu mà trật đường nữa hết, cho nên nó không có mất đi đâu
hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét