Thứ Tư, 3 tháng 5, 2023

312- TU TẬP LÀ MÀI MÒN THÂN NGHIỆP

 

312- TU TẬP LÀ MÀI MÒN THÂN NGHIỆP

(46:06) Hiện bây giờ các con là đang ôm những cái khối khổ của nghiệp, các con thấy cái thân của mấy con nhỏ chứ gì, nhưng nó như núi Tu Di mấy con, như Hy Mã Lạp Sơn đó mấy con, nó không thường đâu mấy con! Đừng có nghĩ nó nhỏ, nó lớn lắm mấy con!

Nghĩa là đối với cái đôi mắt của một người chứng đạo, nhìn mỗi tấm thân của mấy con người ta thấy như cái hòn núi, nó lớn lắm mấy con! Cho nên tại sao mấy con tu mà, mấy con cũng muốn nó mau chứ gì? Nhưng nó lớn quá, nó không có nhỏ! Cho nên mấy con vừa đuổi cái này rồi, thì nó có cái khác, cho nên nó lớn lắm mấy con!

Cho nên nó luôn luôn, bởi vì nó quy luật của Nhân Quả mà, nó luôn luôn nó bồi đắp cái núi đó lớn lên, nó không có để cái núi đó nhỏ, mà nó luôn luôn mỗi thời gian của nó qua là nó đắp lên được nó cứ đắp. Mình cố gắng mình làm cho nó nhỏ, nó mòn, mình làm cho nó teo lại, cho nó mất đi thì Nhân Quả nó đắp lên hoài. Còn mình thì mình có pháp mình dẹp nó xuống, mình làm cho nó mòn đi. Hàng ngày con tu là làm cho nó mòn, nhưng nó quá lớn!

Đó, ở đây Thầy nói như thế này: Có người thì cái núi nghiệp nhỏ, Thầy nói về núi người nào nó cũng lớn chứ không phải nhỏ. Nhưng mà có núi nhỏ, núi lớn mấy con chứ không phải người nào nó cũng y như nhau, người nào cũng lớn như nhau. Nhưng có người rất lớn mấy con, rất lớn!

(47:32) Cho nên cái người rất lớn đó, thì các con cứ nghĩ rằng cái thân của mấy con mà đang bị bệnh này, bệnh kia là mấy con nên nhớ rằng cái núi nghiệp của mấy con nó lớn lắm! Nó mới đau đó. Còn nó nhỏ nó không có đau. Mặc dù là nó còn nghiệp chứ nó không có hết đâu, bởi vì nó không đau, là bây giờ nó không đau chứ mai mốt nó đau, nhưng mà nó không có trầm trồ. Lúc nào nó cũng rầm rì ở trong thân của mấy con, đau nhức chỗ này, đau nhức chỗ khác, đó là cái núi nghiệp của mấy con nó quá lớn!

Còn cái người nó khỏe mạnh, nó không có thấy đau nhức, không có thấy gì hết. Tâm hồn dễ thanh thản, an lạc là cái núi nghiệp người ta nhỏ, mặc dù người ta mang cái thân. Thầy cũng còn cái nghiệp chứ Thầy đâu hết đâu. Nhưng mà cái núi nghiệp của Thầy là Thầy đang làm chủ, Thầy muốn đẩy nó chỗ nào nó nghe hết, Thầy muốn nắm nó Thầy xách cái núi của Thầy, Thầy để đâu nó để được. Cái núi của Thầy bây giờ nó teo, nó nhỏ rồi. Cở cái sức của Thầy dỡ hai, ba cái núi được. Mà bây giờ Thầy dỡ cái núi này thì như dỡ cái nắm bông gòn thôi! Các con hiểu không?

(48:34) Đó là cái lực của Thầy tu đến mức độ đó, cho nên cái núi nghiệp đối với Thầy nó còn, chừng nào mà Thầy bỏ cái thân này thì cái nghiệp nó mới hết. Cho nên cái nghiệp nó tác động không được Thầy, cái sức của Thầy Thầy xách đầu nó đâu cũng phải đi theo đó hết. Các con hiểu không?

Làm sao mấy con làm cho núi nghiệp của mấy con nó nhỏ lại, rồi cái sức của mấy con lớn hơn, bây giờ mấy con còn đang sống mấy con muốn xách nó để chỗ nào nó nghe chỗ đó hết, thì như vậy mấy con đã làm chủ nó. Các con hiểu Thầy muốn đem cái ví dụ, đó là mấy con đã làm chủ. Để cho nó đau, mấy con bảo: “Đi!” thì nó đi, đó là mấy xách nó. Thầy muốn nói như vậy. Cho nên ráng nỗ lực tu tập!

(49:11) Đó thì hôm nay mấy con được Thầy về đây, gặp Thầy mấy con còn hỏi gì? Hỏi ngay những cái pháp tu, tu như thế nào cứ hỏi ngay đó Thầy sẽ chỉ dạy mấy con tu. Đó là cái lợi ích rất lớn!

Rồi Thầy sẽ đi, và cũng ngay trong cái buổi trưa nay khi mà Thầy về nhà Minh Tâm thọ trai xong, và trao một số kinh sách thiện cho cái nhà làm từ thiện. Khi họ cho đồng bào nghèo, thì về vật chất thì họ ban cho cuộc sống một tháng, nửa tháng. Nhưng mà về tinh thần họ, thì phải mang sách vở của Thầy đến để họ sống thiện, để họ chuyển cái đời sống họ, không còn khổ như vậy nữa. Đó là cái lợi ích lâu dài, nghĩa là làm từ thiện lợi ích lâu dài.

Còn các vị mà hiện bây giờ hùng với nhau mua gạo mua đồ ăn thức uống đem bố thí cho những người nghèo đó, là làm từ thiện cho lợi ích vật chất cho họ hiện tại mà thôi, chỉ trong vòng một tháng, nửa tháng, một tuần lễ thôi rồi sau đó đâu sẽ hoàn đó. Nó sẽ không thiện, mà nó cứ chờ cho mình đem bố thí, thì nó lại càng tạo khổ thêm. Cho nên Thầy trao cho những sách thiện để cho họ đọc, để mà họ giữ gìn những cái đạo đức để chuyển cái nghiệp đời của họ bớt khổ, bớt khổ!

Sau đó là Thầy giúp cho những nhà từ thiện họ bố thí những cái điều lành, để mà chuyển cái nghiệp quả của họ là bố thí, tạo cái phước báu cho những người mà được tu. Vì Thầy có gặp những nhà từ thiện họ sẵn sàng làm điều đó, cho nên những kinh sách mà dạy về hành Thập thiện, Tứ vô lượng tâm, cẩm nang hành thiện, sách mà được giấy phép thì Thầy sẽ cho họ không còn ai nói chúng ta được. Chứ còn sách mà chưa giấy phép mà rãi ra thì nguy hiểm! Đó thì những cái điều kiện mà phải có giấy phép, thì sẽ cho đồng bào, cho những người nghèo để chuyển Nhân Quả.

Cho nên vì vậy mà hôm nay, trưa hôm nay thì Thầy chuyển cái số sách đó đến cho những nhà từ thiện, để họ có làm trong cái phát từ thiện, giúp cho đồng bào.

Còn Thầy tiếp tục đi ra ngoài Nha Trang - Cam Ranh, ở đó thì có một số Phật tử mời Thầy đến đó để làm cái lễ thọ Bát Quan Trai, và thuyết một bài giảng ngắn để cho người ta tu học theo Bát Quan Trai Thầy đã dạy. Vì vậy mà hai ngày, bữa nay là mùng bảy, ngày nay là 7 tây chứ, phải không con?

Ngày mai là 8, là bắt đầu Thầy truyền giới thọ Bát, ngày 9 Thầy sẽ truyền giới, chiều ngày 9 Thầy trở về. Và tiếp tục Thầy mới yên ổn mà ngồi viết. Cho nên, Thầy cũng mất thì giờ cũng nhiều, nhưng mà phải tạo cái duyên lành cho mọi người, chứ làm sao bây giờ! Chứ nếu mà Thầy được ngồi không mà viết thì nó nhanh lắm, nó mau!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...