84-THIỆN XẢO TRONG TU TẬP
(10:05) Bây giờ về câu thứ hai, trong thư này
con có hỏi Thầy trong những phương pháp tu tập con thay đổi như vậy có tốt
không?
Thật sự
ra xem sự linh động của con thay đổi như vậy: chẳng hạn hai giờ này con sẽ tu
Định Niệm Hơi Thở “con biết hít vô, con biết con hít vô. Con thở ra..” mà bây
giờ ngồi xuống con thấy buồn ngủ thì con thay đổi, con đứng dậy đi Thân Hành
Niệm hoặc đi Chánh Niệm Tỉnh Giác; con thay đổi, con không ngồi tu hơi thở nữa
mà con thay đổi, thì sự linh động đó rất tốt đó con. Như vậy mình thiện xảo,
khéo léo từng phương pháp chứ không cố chấp “giờ này ngồi hít thở thì giờ này
ngồi hít thở, buồn ngủ tôi cũng ráng ngồi”. Điều này không đúng đâu.
Đạo Phật
dạy chúng ta linh động, thiện xảo, khéo léo từng pháp môn cho nên câu hai mà
con hỏi thầy đó là sự linh động của con rất đúng, rất tốt, con biết thay đổi.
Khi mình có bệnh thì phải tu pháp gì mà không bệnh. Mình phải biết tu pháp gì
chứ không phải lúc nào cũng cố chấp: giờ này tôi phải đi Kinh Hành, giờ kia tôi
phải tu Thân Hành Niệm, giờ nọ tôi phải tu Định Niệm Hơi Thở. Như vậy mấy con
đã bị cố chấp, là sai. Mấy con phải khéo léo, linh động theo từng thời tiết,
từng đặc tướng của mình để thực hiện những pháp này thì mới có hiệu quả.
Bức thư
của con có những câu hỏi đặc biệt, Thầy đã trả lời rồi. Bây giờ tới những bức thư
khác.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét