47- TĂNG BẢO
(01:29:59) Bây giờ tới Tăng Bảo. Tăng Bảo là tượng
trưng cho giới luật, cho sức sống của đức hạnh, mà Tăng Bảo là đức Phật đang
sống hiện tiền trong ngôi Tăng Bảo. Bởi vì một ông Tăng là tượng trưng cho một
Thánh Tăng, một vị Phật sống hiện tại. Cho nên đức hạnh đó nó phải thể hiện ra
sự sống của ông ta.
Còn
nếu ông Tăng mà phạm giới phá giới thì chưa hẳn đã là một vị Tăng mà chúng ta
quy y. Tức là nương tựa. Bởi vì cái ông này phạm giới, phá giới, nó đâu có đủ
cái đức hạnh mà chúng ta tôn xưng họ làm Thầy, nương tựa làm cái gương sống để
mà chúng ta noi theo cái gương đó? Cho nên một ông Tăng phải giới luật nghiêm
chỉnh.
Vì
vậy, muốn chọn một vị Tăng mà để quy y đó, để nương tựa thì phải chọn một vị
giới luật nghiêm chỉnh. Đừng có chọn những cái vị thần thông, bởi vì những cái
vị sư mà người ta luyện Mật tông người ta cũng có thần thông, người ta biết
chuyện quá khứ, vị lai. Những cái vị đó là ngoại đạo, là những người sai, không
có đúng. Bởi vì, cái đó nó không có lợi ích, nó làm cho chúng ta luôn sợ hãi và
ham muốn. Chứ nó không có diệt cái lòng ham muốn của chúng ta. Thấy có thần
thông ham muốn.
Cũng
như bây giờ Thầy quán hào quang, Thầy phóng hào quang nè, Thầy bay lên trời
Thầy ngồi thiền nè, rồi Thầy chun xuống đất Thầy độn thổ nè, Thầy làm nhiều
cách Thầy biến một thân biến ra nhiều thân. Quý Phật tử về đây tham quá, tham quá
mình phải ráng mình tu để mình biến hóa được như vậy, mình làm được như vậy.
Cuối cùng, tham cái thần thông ảo, nó đâu có thiết thực.
Còn
bây giờ chúng ta sống đúng cái đạo đức của chúng ta, Thánh hạnh, ăn phải tiết
độ như thế nào, sống như thế nào, lời nói như thế nào mới đúng là cái đạo đức
không làm khổ mình, khổ người. Thì ngay đó có sự giải thoát cho mình cho người,
làm cho mình vui, làm cho kẻ khác vui. Thì cái này nó thực tế. Còn cái kia ngồi
trên trời có thực tế cho ai đâu. Thầy bay lên trời Thầy ngồi, Thầy phóng hào
quang chơi cho vui cũng như cái trò ảo thuật của mấy cái người mà hát Sơn Đông
vậy. Nó có nghĩa lý gì đâu quý vị?
(01:31:53) Cho nên đức Phật nói một cái thần thông
biến hóa, một cái thần thông biết trước, trở thành người Thầy bói, có nghĩa lý
gì đâu? Mà chỉ có thần thông, thần thông giáo hóa, dạy người ta cái đạo đức,
làm cho người ta sống một đời sống làm chủ được sanh, già, bệnh, chết. Cuộc
sống người ta không làm khổ mình, khổ người. Thì cái đó là cái quan trọng, cái
lợi ích.
Mà
cái ông Thầy mà sống không đúng giới luật, không đúng cái đức hạnh, thì các con
nghĩ sao? Có xứng đáng là làm Thầy mình không? Thế là mình quy y mình như thế
nào? Mình xu hướng mình quy y thấy ông Thầy này có nổi danh, ông làm chức vụ to
của Phật giáo, hoặc là ông là một cái người ở trong rừng năm bảy năm tu hành
như thế này thế khác, mà không biết ông ta, đến chừng đó ông uống rượu nè, ông
ăn thịt nè, ông làm những cái điều mà có thể những người phàm phu làm được hết.
Các
con có nghe cái vị mà thiền sư thời nhà Trần, là ông Trần Quốc Toản phải không?
Cái ông đó ông về ăn thịt uống rượu bà chị ông nói ông, ông nói: “Phật
là Phật, em là em, giải thoát là giải thoát, em ăn thịt uống rượu có gì đâu”.
Cái chuyện mà cái vị Thánh Tăng như vậy thì có phải là Thánh Tăng không? Thì
không phải đâu, lấy giới luật mà chúng ta kê ra thì chúng ta thấy vị này không
phải là Thánh Tăng, mà là một cái người còn phàm phu tục tử. Vậy mà đến khi
chết lại bảo là chị hãy chờ em đi, rồi ông lại về cái phòng ông ông lại nhập
diệt ông chết, ông nhập thiền nào? Có phải là người ta huyền thoại không?
Rồi
ở bên Trung Hoa thì lại có một vị tu sĩ có thần thông, đó là Tế điên, Tế Điên
Hòa thượng. Ai đã đọc cái chuyện Tế Điên Hòa thượng cũng thấy ông này rồi cái
chuyện ông làm, nhưng mà sự thật ra ông ăn uống dơ dáy đủ cách, nước miếng nước
mồm, và ông nuốt ông làm đủ cách dơ bẩn, thế mà một vị Phật mà thanh tịnh như
vậy sao? Ông ăn uống rượu, uống chè với mọi người tùm lum tà la hết, như vậy là
đối với cái phạm hạnh, cái đức hạnh của một vị tu sĩ, giới luật ở chỗ nào?
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét