33- HÓA SANH
Trưởng lão: Cái trứng nó mới nở, mà nếu mà nó bị
lạnh quá cái trứng đó cũng bị hư. Thì trong cái ống nghiệm nó cũng phải giữ cái
nhiệt độ, cái nhiệt độ, ôn độ như thế nào để rồi những cái gen đó nó mới phát
triển ra được, chứ còn không khéo thì nó cũng bị hoại diệt, đó là cách thức mà
hiện giờ khoa học đã tiến triển, nó đã làm cho chúng ta thấy rõ ràng là chứng
minh cụ thể trên vấn đề thai sanh và noãn sanh.
(00:24) Bây giờ hóa sanh thì các con hiểu như
thế nào, quý vị hiểu như thế nào mà đức Phật đã nói có hóa sanh?
Hóa sanh không có
nghĩa là như con sâu mà hóa thành con bướm, không phải. Ở đây hóa sanh là cái
người đó có đủ năng lực, cái năng lực đó gọi là Bảy Giác Chi. Bảy cái trạng
thái Bồ đề. Cái Trạch Pháp Giác Chi là cái hướng tâm của họ, họ muốn nhìn vào
cái chỗ nào đó, thì cái đó nó sẽ tạo thành một cái gì, họ muốn là nó làm được.
Cho nên, cái người mà hóa sanh là cái người phải có năng lực, cái năng lực
hướng tâm.
Cũng như bây giờ họ
muốn hóa sanh thì họ hướng trong không gian chúng ta tất cả các gen, nó đầy đủ
tất cả các gen, nó hướng nó hợp các gen này lại trong một cái môi trường, cái
độ ẩm là cái năng lực của cái tâm của họ, nó tạo thành cũng như trong ống
nghiệm. Cho nên nó hợp lại rồi nó sanh ra ngay liền một con người hẳn hòi hoàn toàn,
cũng y như con người chúng ta.
Nhưng mà cái người có
năng lực như vậy là con người phải toàn thiện, con người phải ly dục ly ác pháp
hoàn toàn thì mới có năng lực đó mà làm. Cho nên, khi mà chúng ta tu tập, chúng
ta ly dục ly ác pháp thì Bảy Giác Chi nó xuất hiện, chứ không phải bảy pháp
giác chi mà tu tập. Như chúng ta đầu tiên, chúng ta có Bảy Pháp Giác Chi tu
tập, là chúng ta trạch ra. Cho nên Trạch Pháp Giác Chi nó đầu tiên là chúng ta
nương vào đó mà chúng ta tác ý, chúng ta niệm cái câu đó ra, thì đó là Trạch
Pháp Giác Chi.
Nhưng mà chúng ta tu
đúng ở trên Tứ Niệm Xứ, thì Bảy Giác Chi xuất hiện thì Tinh Tấn Giác Chi xuất
hiện trước, chớ không phải Trạch Pháp Giác Chi, mà chính Trạch Pháp Giác Chi là
cái pháp hướng tâm cuối cùng, cái năng lực cuối cùng của nó gọi là Dục Như Ý
Túc. Bởi vì trong Tứ Như Ý Túc có Dục Như Ý Túc, chúng ta muốn cái gì nó làm
như thế nấy, đó là Trạch Pháp Giác Chi, tự nó trạch ra bằng cái năng lực của
nó.
(02:09) Cho nên trên cái sự hóa sanh nó phải có
cái năng lực đó, thì cái người đó mới hợp các gen mới hóa sanh được, vì vậy mà
nó hợp trên không gian chúng ta đủ các duyên. Còn trái lại cái nhà khoa học thì
họ không lấy từ ở trong không gian này các gen được (họ lấy được, nhưng mà họ
không có cách, bây giờ nó chưa tới giai đoạn mà họ có thể lấy trong không gian
các gen) mà bằng cách họ lấy cái tinh trùng của người nam và noãn châu của
người nữ họ mới bỏ vào một cái ống nghiệm, để rồi từ đó nó mới tạo ra một cái
con người.
Qua cái nhận xét qua
được cái nhiệt độ, ôn độ của ở trong cái bào thai như thế nào để tạo thành con
người thì ở trong ống nghiệm nó cũng giữ cái ôn độ đó, thì do đó nó tạo thành.
Bây giờ trong cái ôn độ đó những cái gen này sẽ, cái nguyên tố này nó sẽ tạo
thành con người, thì đó là nó phải giữ được cái ôn độ.
Còn cái này cái người
hóa sanh, người ta cũng giữ cái ôn độ bằng cái năng lực của tâm người ta, cho
nên nó đặc biệt mà nó rất tuyệt vời, vì vậy mà gọi là hóa sanh. Cho nên từ xưa
đến giờ người ta không hiểu đức Phật hóa sanh như thế nào?
Không phải là biến
hóa, mà để hợp các gen để trở thành một con người, nhưng con người đó là con
người toàn thiện bởi vì cái người mà sanh nó ra là một bậc A La Hán rồi, một
cái người vô lậu rồi, tâm họ ly dục ly ác pháp hoàn toàn, tức là toàn thiện,
cho nên họ hợp lại với cái tinh thần toàn thiện đó thì con người đó sẽ sống với
chúng ta không được. Nghĩa là con người đó có hóa sanh ra thì con người đó sống
với chúng ta không được là tại vì con người chúng ta quá ác, lấn chiếm người ta
hoài, và cái người toàn thiện bao giờ họ cũng nhẫn nhịn chúng ta, họ cũng lui
thôi, họ không bao giờ chửi chúng ta lại.
Cũng như bây giờ, ví
dụ như Thầy tu hành tới cái mức độ này, các con chửi Thầy, Thầy không giận,
phải không? Nhưng bây giờ các con thấy cái chùa Thầy các con cứ lấn riết, lấn riết
rồi chiếm luôn chùa Thầy thì Thầy cũng bỏ luôn mà đi, một mình Thầy bơ vơ sống
không được. Và món ăn của Thầy, Thầy vừa dọn lên chưa ăn, các con nhảy lên các
con lấy các con ăn đi thì Thầy cũng nhịn không có đòi hỏi, không có giựt trở
lại, đó là người toàn thiện. Người ta nhẫn nhục, tùy thuận tất cả mọi cái,
người ta an vui, vì vậy mà cái người toàn thiện thì sống với cái người chúng ta
không được, bây giờ sống với con người chúng ta cũng không được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét