180- THIỆN XẢO TRONG TU TẬP ĐỂ HỘ TRÌ CHÂN LÝ
(40:19) Tu sinh: Kính
bạch Thầy là như con ở nhà con có những cái hiện tượng mà như con ở đây mà nó
thần kinh căng thì con chuyển cái pháp tu nó nhẹ nhàng hay là con…?
Trưởng lão: Đúng đó con, con thiện xảo đó, con
chuyển nhẹ nhàng rồi tác ý. Tác ý để đẩy lui cái chướng ngại đó, cho nó…
Tu sinh: Bạch Thầy! Thì con ở nhà thường
thường hay ngồi kiết già, nhưng mà con chỉ theo dõi nhẹ, chứ không nhiếp tâm.
Nhưng mà con theo dõi như thế thì con vừa quán xét để đẩy lui các cái chướng
ngại pháp và các cái lậu hoặc. Thì con tu như vậy để cho nó vừa hợp mà vừa nhẹ
nhàng. Con bạch Thầy, như thế được không?
Trưởng lão: Được con, được.
Tu sinh: Thì bạch Thầy! Là khi nào mà khỏe
mà tỉnh táo thì con tu hành nhiếp tâm. Con thực hành cái pháp Thầy dạy đó, tức
là con thực hành làm sao mà để cho khi nào mình tỉnh táo thì mình nhiếp tâm để
cho được cho năng lực. Còn nếu mà mình không tỉnh táo, thì mình bị hôn trầm thì
mình chưa dùng cái pháp đó.
Trưởng lão: Ừm dùng không nổi, vô không nổi.
Cái đó là thiện xảo, thiện xảo áp dụng pháp.
Tu sinh: Dạ! Bạch Thầy thì cũng là, như con
thì có những cái đặc tướng của con thế nào đó, hôm nay cái pháp con trình có
những điều gì thì Thầy căn dặn con, chỉ dạy cho con, đợt này con về để mà hành
trì. Một lần vào rất là khó khăn! Có những cái gia duyên, hay có những cái gì
đó như là Phật sự của con, Thầy chỉ bảo cho con để con hành trì.
(41:47) Trưởng lão: Theo
Thầy thấy qua cái đặc tướng của con đó, thì con khéo thiện xảo, tu như thế nào
mà nó có mới an ổn, mình nhiếp tâm được mà an ổn, nhẹ nhàng thì con nên thiện
xảo, như vậy là tu không có trật đâu. Bởi vì coi như con đọc cái tập mà Những
Lời Phật Dạy - Tập IV con thấy, cái chân lý mấy con nắm vững rồi. Mà cái gì
chướng ngại ở trên đó là nó không có đúng chân lý nó rồi, phải không cái thanh
thản, an lạc, vô sự chứ gì? Mà giờ tâm mình, thân mình nó không thanh thản, an
lạc, vô sự mà bị chướng gì thì nó trật rồi. Con tu pháp đó dù có đúng đi nữa nó
cũng chướng thì nó cũng sai rồi. Bởi vì đó là cái chân lý, mà mình hộ trì chân
lý mình dùng cái pháp để mình hộ trì nó, để kéo dài nó để sống cho được với nó.
Mà giờ nó bị chướng ngại thì cái pháp này cũng sai nữa rồi, con hiểu không?
Cho nên vì vậy mà nó thoải mái, nó dễ
chịu, nó thanh thản. Nó càng thanh thản bao nhiêu thì con càng lại kết quả bấy
nhiêu. Các con thấy không? Bởi vì khi đó mình giác ngộ, mình ngộ được cái chân
lý để rồi mình biết cái chân lý đó phải hộ trì nó như thế nào. Thì những cái
pháp mà Thầy dạy các con tu để hộ trì cái chân lý đó, chứ không có gì khác hơn.
Cho nên vì vậy mà mấy con thấy nó có
chướng ngại gì, có căng đầu thì làm sao gọi nó là cái chân lý được. Cái đó là
cái cái khổ đau chứ, thì mấy con biết phải đẩy lui. Mà cái pháp tác ý nè, những
cái phương pháp đẩy lui mấy con đã biết hết rồi, thì có cái thiện xảo của mấy
con áp dụng thì mấy con sẽ hộ trì được cái chân lý. Mà hộ trì được chân lý thì
mấy con sẽ chứng đạt chân lý chứ gì. Tức là mình sống ở trong cái trạng thái đó
chứ gì!
Các con thấy nó đơn giản, nó dễ hiểu
lắm, chứ nó không có khó đâu! Tại vì mình không biết. Cho nên đức Phật
nói: "Pháp ta không có thời gian đến để mà thấy". Thì
mình không tu thì thôi, mình tu mà nó không được, nó chướng ngại thì làm sao mà
gọi là thấy. Nó phải giải thoát chứ, nó phải an ổn chứ, nó phải thanh thản chứ,
phải không? Các con thấy không?
Thì ngay trong đó thì có liền tức khắc,
chứ còn không nói tui tu đợi kiếp này hay kiếp sau nó mới giải thoát, không
phải! Nó ngay liền! Nó phải giải thoát thấy liền. Đó! Thì nhớ như vậy, thì mấy
con thiện xảo. Cái người nào biết thiện xảo là người đó sẽ mau. Còn bị cố chấp
cứ ờ mình phải tu như vậy, pháp nó như vậy, nhức đầu cũng phải ráng tu, căng
mặt cũng phải ráng tu, tưởng nó hiện cũng phải ráng tu cho được cái pháp đó. Tu
riết tu điên, chứ ở đó đâu có, trật!
(43:50) Cái chân lý thì không có nhận ra
được. Cho nên không có giữ gìn nó, không có hộ trì nó. Mà cứ tu như vậy thì nó
trật, nó sai. Cứ nghĩ là cái pháp đó phải tu như vậy, như vậy chứ còn. Ờ, bây
giờ năm giờ, hay là ba giờ, hai giờ hay là một giờ tui cũng phải ôm cái pháp đó
thôi, chứ tui không dám thay đổi pháp đó. Không phải, trong 1 giờ…
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét