150- ĐỨC PHẬT LÀ ÂN NHÂN CỦA LOÀI NGƯỜI
(21:15) Bây giờ chỉ có còn mấy con nỗ lực
tu thôi. Tu để mà có kinh nghiệm, để mình về quê hương mình, mình giúp đỡ bà
con, mình giúp đỡ những người xung quanh mình. Chứ ở xa có nhiều người họ muốn
đến đây, họ đến không có được mấy con, gia duyên rất nhiều. Còn ở gần thì người
ta, chỉ đến năm, mười cây số, người ta đến được. Xa quá rất là vất vả.
Cho nên Thầy thấy ở ngoài con mà được,
mấy con mà được phát triển như vậy. Nhờ cái công ơn của sư Pháp Ngộ cũng có cái
duyên, cho nên sư đi lội cùng hết, đem cái chánh pháp mà Thầy đã thuyết giảng
để giúp cho mấy con hiểu. Hôm nay mấy con được gặp Thầy là công ơn của sư Pháp
Ngộ rất lớn.
Vậy mà sư Pháp Ngộ còn phải nỗ lực tu.
Cho nên sư về đây cố gắng trong những mùa an cư kiết hạ này nỗ lực tu! Thì đồng
thời cũng hướng dẫn cho mấy con vào đây gặp Thầy, thì mấy con phải cố gắng.
Nhất là con là một người xuất gia rồi, phải ráng thực hiện cho xứng đáng với
chiếc áo của người xuất gia con. Phải ráng! Nghe lời Thầy! Còn các con là cư sĩ
phải ráng tu tập cho xứng đáng là đệ tử của, cư sĩ của Phật con.
Bởi vì mình không theo Phật thì thôi, mà
theo Phật phải theo đúng. Là con của Phật phải sống như Phật, phải làm đúng như
Phật. Không phụ ơn Người, mấy con! Người đã hy sinh cho chúng ta quá nhiều, hy
sinh cái sự giàu sang vua chúa người ta, người ta hy sinh cái dục lạc thế gian
cao độ vậy, mà đức Phật bỏ hết. Hy sinh thân mạng, sáu năm khổ hạnh, các con
biết còn xương với da để tìm ra cái chân lý. Cái công ơn quá lớn, mấy con.
Hôm nay mà Thầy thấy cái pháp của Phật
mà Thầy tu được như thế này, Thầy thấy công lao của Phật quá lớn. Một con người
vĩ nhân, hy sinh sự danh lợi, sự giàu sang, sự dục lạc của mình, hy sinh thân
mạng mình để vì loài người, mấy con. Nếu mà không vì loài người thì Ngài không
làm cái chuyện này được. Cho nên Người hy sinh nhiều lắm.
Mà bây giờ, chúng ta may mắn, chúng ta
gặp được chánh pháp, những lời Phật dạy, những tiếng kêu tha thiết của Phật đối
với chúng sanh. Nhưng mà hai ngàn mấy trăm năm nay bị dập mất xuống hết. Bây giờ
Thầy móc lên mà nếu để một lần dập nữa, mất hết mấy con.
Con người rất khổ đau. Con nhìn thấy
hiện giờ xã hội chúng ta đạo đức đang xuống dốc. Hàng ngày, các con đọc báo chí
coi. Cướp giật rồi tai nạn giao thông, xảy ra biết bao nhiêu mất mạng, bao nhiêu
tài sản hư hao, mấy con? Đó là thiếu đạo đức chứ gì? Nếu có đạo Phật, đạo đức
không làm khổ mình, khổ người, được từng vùng, từng nơi có tám lớp học, người
ta vào người ta học, người ta không có xảy ra chuyện này đâu.
Nhưng mà ai bây giờ họ biết cái đạo đức
của Phật như vậy đâu? Đạo đức không làm khổ mình, khổ người. Làm gì mà xách cái
xe, mà chạy ẩu như vậy, để xảy ra tai nạn, để làm chết người, mấy con? Các con
hiểu điều đó. Còn làm gì mà có người ta cướp giật như vậy, mà giết người như
vậy? Các con thấy không?
(24:56) Đạo Phật đem đến sự bình an cho
mọi người. Thế mà bây giờ chúng ta không ráng cố gắng cho bản thân mình sống
cái nền đạo đức đó, thì con cháu chúng ta ra sao đây? Cho nên cái trách nhiệm
của mấy con là đã xuất gia, mấy con nặng lắm mấy con, trong giai đoạn này nặng.
Làm sống lại cái đạo đức của đạo Phật, lợi ích cho những người thân của mình
xung quanh.
Người ta sống đạo đức mới hạnh phúc, chứ
sống không đạo đức thì không hạnh phúc, mấy con. Bản thân không hạnh phúc, gia
đình không hạnh phúc, xã hội không trật tự. Mình sống có đạo đức sẽ đem đến vô
lượng sự hạnh phúc cho nhau. Cho nên Thầy ước mong là được, những cái lời đức
Phật dạy, những cái đạo đức của Phật, được làm sống lại. Thầy mong các con nỗ
lực, nghe lời Thầy các con tu, các con hãy ráng tu! Những gì Thầy dạy, mấy con
ráng!
Mình ráng tu cho mình, nhưng sự thật ra
mình đem lại sự an vui cho đất nước, cho gia đình mình, cho xã hội mình, mấy
con. Và có thể nói rằng cho cả thế giới. Bởi vì con người, là chơn lý của con
người, mà Khổ, Tập, Diệt, Đạo là chơn lý con người. Làm sao mà con người không
hưởng cái này, mà làm sao có được hạnh phúc được? Chỉ có cái này mới là đem lại
hạnh phúc cho chúng ta thôi.
Cho nên cái người ân của chúng ta lớn.
Đức Phật là cái người ân của con người, của loài người. Thầy nghĩ rằng nó làm
sống lại người ta mới thấy được cái ân của đức Phật. Bây giờ chúng ta tin Phật
là một cái người tu chứng, chứ chúng ta chưa biết. Nhưng mà đức Phật là một cái
người ân của nhân loại, một vĩ nhân, một người hy sinh cho con người để đem lại
cái sự an lành cho con người.
Hôm nay Thầy làm chủ được bệnh, Thầy dạy
mấy con thấy đơn giản lắm mấy con. Không cần thuốc thang, không cần gì hết, thế
mà vẫn đem lại sự an lành cho nó. Tâm hồn giận hờn phiền não có những phương
pháp đẩy lui làm cho nó bình an không còn khổ đau nữa. Không phải, cái công ơn
của đức Phật để lại những cái giáo pháp này, chứ nếu mà không có là biết ở đâu
mà chúng ta tu, mấy con? Chúng ta cũng chỉ chịu khổ đau thôi, chứ làm sao mà
chúng ta được. Cho nên công ơn lớn lắm!
Mấy con ráng tu. Tu để đền đáp ơn Phật,
tu để nhớ công ơn của Người, để đền đáp công ơn Người. Tu để cứu mình, để trợ
giúp cho những con cháu của mình sau này có một đường lối, có một truyền thống
đạo đức hẳn hoi của dân tộc Việt Nam.
Chúng ta là người Việt Nam, chúng ta là
những người mà gọi là bảo vệ đất nước chúng ta có những anh hùng, có những anh
thư. Thế thì chúng ta xứng đáng là người Việt Nam, chúng ta phải nỗ lực thực
hiện đạo đức của dân tộc Việt Nam, làm cho xứng đáng, mấy con! Mấy con nghe lời
Thầy, mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét