127- THẦY NHẮC NHỞ LƯU Ý VỀ PHÁP TU ĐỊNH NIỆM HƠI THỞ
(34:19) Rồi bây giờ các con tu tập bốn cái
pháp đi kinh hành, nhớ chưa? Bây giờ 19 cái đề mục của hơi thở, hơi thở tu 19
cái pháp chứ không phải một pháp. À cho nên vì vậy đó, đầu tiên thì: “Hít
vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”. Cho nên mấy con về,
mấy con nhớ tập về hơi thở. Nhưng tập hơi thở chỉ trong vòng 1 phút, chớ mấy
con không được tập nhiều. Bởi vì hơi thở là thân hành nội. Khi mà nó bị rối
loạn, nó bị tức ngực, nó bị thở nghẹt hoặc là nó bị căng mặt, thì tất cả nội
tạng của mấy con sẽ bị dễ rối loạn.
Bởi vì nó thân hành nội. Các con thở
bình thường, thì trong cái cơ quan của nội tạng của con tim, gan, phèo phổi,
tuần hoàn đều làm việc bình thường. Mà nếu các con thở dài, thì nó làm việc
khác mấy con. Các con thở ngắn nó làm việc khác mấy con. Các con thở lúc dài,
lúc ngắn nó làm việc khác mấy con. Nó sẽ ảnh hưởng đến cơ thể của mấy con và
mấy con sẽ bị bệnh, nội thương. Cho nên các con chỉ tập ít mà thôi. Rồi có điều
gì, nó có sự mà rối loạn của hô hấp thì mấy con báo cho Thầy biết để Thầy hướng
dẫn.
Bởi vì hơi thở không phải dễ, mà hơi thở
lợi ích rất lớn. Có bệnh dùng hơi thở đẩy lui cũng được, tâm mình có phiền não
đẩy lui cũng được, phá tâm buồn ngủ của mình nó cũng được. Bởi vì nó là cái
pháp để đẩy lui tất cả những chướng ngại pháp. Nhưng nó rất khó là tại vì nó
thân hành nội. Bởi vì nó nội, nó phải có cái lực nội của nó mấy con. Mà luyện
tập sai là nó sẽ nguy hiểm đến sinh mạng của mấy con, nó thành bệnh của mấy
con. Cho nên về hơi thở thì thôi mấy con đừng tu tốt hơn. Nhưng mà mấy con có
tu thì tu chừng 1 phút thôi, đừng tu nhiều. Nhiếp nhiều là nó bị rối loạn.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét