112- RÁNG TU
TẬP ĐỂ ĐỀN ĐÁP TÌNH THƯƠNG CỦA THẦY!
(43:41) Thôi đến đây Thầy xin chấm dứt để mấy con còn
thì giờ tập. Chiều nay mà Thầy kiểm coi mà tập sai, thì Thầy bắt phải Thọ Bát
Quan Trai nhiều nữa, để cho mấy con tu cho được, phải không? Thương mấy con mới
vậy, chứ còn ghét mấy con, tu được, tu không được kệ thôi, thôi Thầy đi về cho
rồi! Có phải không? Tu được mới nhờ, chứ bộ tu được mà Thầy nhờ đâu! Giải thoát
là giải thoát cho mấy con chứ bộ giải thoát cho Thầy sao, phải không?
Cho nên mấy con phải ráng tu, tu cho lợi ích cho mấy con chứ!
Thầy nói nãy giờ thật sự ra nó hao hơi, tổn tiếng của Thầy, nhưng mà Thầy phải
ăn bao nhiêu cơm để nó bồi dưỡng lại Thầy, chứ mấy con có ăn dùm cho Thầy được bữa
cơm nào đâu? Có phải không? Đó mấy con thấy không? Mà lợi ích thì mấy con tu,
thì mấy con lợi ích. Nhân vì vậy mấy con ráng!
Nhưng cuộc đời mấy con tu là mấy con không phụ lòng Thầy, Thầy
dù cực khổ cách gì mà mấy con nỗ lực tu là mấy con đã đền đáp ơn Thầy. Thầy muốn
cho mấy con giải thoát! Thầy đâu muốn mấy con phải khổ đau như thế này! Mỗi lần
mấy con giận hờn, mấy con đau khổ Thầy đâu có sung sướng đâu mấy con! Khi biết
mấy con là, coi như mấy con là con của Thầy, mà để con mình đau khổ mình nỡ
lòng nào mấy con, có phải không?
Cho nên mấy con ráng tu mấy con. Thầy khuyên lơn, Thầy sách tấn
cho mấy con tu, để mấy con được giải thoát, mấy con được an ổn, mấy con được
thanh thản, an lạc thì hạnh phúc của mấy con. Nhưng mà Thầy làm người Cha mà thấy
mấy con như vậy là Thầy rất vui chứ sao! Con mình hạnh phúc mà. Con mình đau khổ
mình làm sao mình chịu được!
Khi mà Thầy không gặp mấy con, nhưng mà Thầy vẫn thương, vẫn
thương hết mọi người chứ không phải là không thương. Hôm nay có sự, có căn, có
duyên chúng ta mới gặp nhau trong một cái ngôi nhà như thế này, để rồi chúng ta
trao đổi một kinh nghiệm, nhắc nhở nhau, khuyên lơn nhau. Là một người cha, là
một người Thầy là phải như vậy!
Thầy không nhận mình là Thầy thôi, mà Thầy nhận Thầy là Thầy,
Thầy nhận Thầy là Cha, thì Thầy phải có lời khuyên mấy con chứ! Thầy có lời
khuyên để cho mấy con được an ổn, để mấy con được giải thoát chớ! Đó là cái
tình của Thầy mà đối với mấy con mà. Nhưng mà mấy con đừng phụ lòng Thầy. Nghe
rồi mấy con lỗ tai bên đây chạy lỗ tai bên kia, về đời vẫn ôm đời, đạo thì cứ bỏ
qua một bên, nghe chơi đó thì rất uổng mấy con! Rất uổng, mà phụ lòng Thầy, rất
phụ lòng Thầy!
Vì vậy mấy con nhớ kỹ, đừng phụ lòng Thầy mấy con. Thầy chỉ
mong như vậy để cho mấy con được giải thoát mà thôi. Thầy nói thẳng, nói thật
những cái sai nãy giờ của kinh sách Đại Thừa là muốn mấy con đừng lầm lạc. Bởi
vì lầm lạc mấy con không giải thoát mà mấy con phí công, phí sức của mình!
Các con ngồi các con tụng kinh, phí công của mấy con chứ, rồi
các con cúng dường phí tiền bạc của mấy con chứ! Được những gì đây, hay là mình
được tiếng người ta nói mình là người Phật tử cúng dường, lo cho chùa? Tiếng đó
nó rỗng mấy con. Mà cái sự thật mà Thầy dạy mấy con không rỗng đâu, nó sẽ đem đến
lợi ích thiết thực cho mấy con đó, lợi ích cho mấy con thật sự đó, bằng hành động
của mấy con cứu mấy con!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét