16- PHẬT TỬ TRÌNH PHÁP TU TẬP
(01:41:11) Phật tử: Người cha già dành tình
thương yêu chúng con vô bờ bến. Hôm nay cũng đã được hai tháng mười ngày. Con
vì nhân quả mà con phải ra về. Con rất cảm động khi được Thầy ra gặp. Con biết
lòng thường thương yêu tất cả chúng sinh của Thầy mà nhân duyên của con không
được ở bên ôm pháp của Thầy để tu hành cho rốt ráo. Con xin Thầy nhận cho con
ba lạy để tỏ lòng tri ân thiết tha của con với vị cha già đầy tình thương yêu
đã nuôi dạy con trong hai tháng qua.
Con
kính bạch Thầy, con đã được Thầy nuôi dạy ăn học. Hôm nay trước khi ra về, con
xin trình pháp để Thầy chỉ cho con nắm được những thành phần cơ bản của pháp
hành Thầy đã dạy theo chánh pháp. Con còn sai sót thì xin Thầy từ bi chỉ dạy
tiếp cho con để nắm được phần cơ bản để về tại gia con tu hành.
Con
xin Thầy từ bi hứa khả cho con. Con kính xin Thầy dạy cho con pháp Chánh Niệm
Tỉnh Giác, Định Niệm Hơi Thở, Thân Hành Niệm con có thâm nhập kĩ càng, Thầy dạy
cho con để con tỉnh thức không chỉ trong bước chân đi, trong Định Niệm Hơi Thở,
mà chủ yếu là con tỉnh thức được tất cả khởi niệm trong thân. Nếu khởi niệm ra
thì con có thể nhận nó ra và sáng suốt đẩy lui nó ra khỏi thân tâm của con.
Cái
thứ hai nữa là con xin Thầy cho con câu tác ý và phương pháp. Con xin Thầy dạy
bảo con. Quá trình con tu Chánh Niệm Tỉnh Giác, theo cái nhìn của con là mình
phải tỉnh thức tất cả mọi hành động trong thân và tâm, chứ không riêng hành
động bước đi. Mình phải tỉnh thức đẩy lui tất cả chướng ngại pháp ra khỏi thân
tâm của mình cho rốt ráo.
(1:44:03) Về Định Niệm Hơi Thở, 18 đề mục đó để
ngăn tất cả chướng ngại pháp trong thân tâm. Giả sử như là thân bệnh có thể lấy
một trong 18 đề mục để ngăn chặn không cho chướng ngại pháp nổi lên. Như thân
con đau nhức con có thể: "An tịnh thân hành, tôi biết tôi hít vô.
An tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra". Nương theo hơi thở đẩy lui
chướng ngại pháp trong thân tâm. Còn nếu con buồn ngủ thì "An tịnh
tâm hành…" Từ đó làm cho tâm con được tỉnh thức hơn. Trong quá
trình tu hành, tâm con bất an thì "An tịnh tâm hành…".
Đó là con áp dụng như thế.
Thầy
dạy con 18 định này lần lượt, con học được những chỗ quán thân vô thường. Con
kính bạch Thầy, con quán thân vô thường thì con trước khi ngồi kiết già, con
quán thân con từ khi con còn trẻ cho đến khi con thành bà cụ chống gậy đi lom
khom. Chống gậy đi không còn làm được nữa. Thân con biến đổi như thế rất vô
thường đến ngày nó sẽ hoại diệt, chết đi. Con quán như thế.
Sau
khi con quán từ đầu đến cuối xong, con mới ngồi dẫn tâm vào hơi thở. Con cảm
thấy hơi thở rất nhẹ nhàng. Cảm thấy thân con rất là vô thường, không có gì
đáng quan tâm, rất chán chường cho cái thân người. Con nghĩ chẳng qua thân tứ
đại này để theo pháp của Thầy để tu thôi chứ con không có gì phải chăm sóc cho
cái thân này cả.
Con
xin Thầy sau này, 18 định này con dùng để quán dẫn tâm có được không Thầy? Giả
sử có những tạp niệm nào nó xen vô con có thể quán tiếp. Nếu con xem xét niệm
này khởi lên trong tâm con thuộc về nhân quả thì con lôi ra con quán theo nhân
quả. Nó thuộc về 12 nhân duyên thì con quán theo 12 nhân duyên, nó thuộc về ái
kiết sử thì con quán theo ái kiết sử, nó thuộc về ngũ triền cái con quán theo
ngũ triền cái…
(1:47:25) Con quán như thế thì con cảm thấy con xả
được tâm rất là nhẹ nhàng Thầy ạ. Con thấy rất nhẹ nhàng, khinh an. Mỗi lần con
tập quán như thế, khi dẫn tâm con cảm thấy con có một lòng từ, mà từ con kiến
đi dưới đất, con cảm thấy mình có một lòng rất thương nó, thương nó vô cùng.
Trước đây con không thương con kiến mấy đâu. Mà khi con ngồi con quán xong tất
cả thì con thấy so với thân người thì con kiến kiếp của nó rất ngắn ngủi. Khi
mình đi mình dẫm lên kiến thì có thể nó chết. Con người ta rất vô thường không
thể biết trước được. Con xin Thầy là con quán như thế có đúng không? Nếu mà
đúng thì Thầy cũng từ bi chỉ dạy cho con.
Con
kính bạch Thầy, đó là nó khởi niệm thô còn nó khởi niệm vi tế thì con thấy nó
rất là khó. Giả sử như là sáng suốt, không sáng suốt. Tất cả thân tâm của con,
con cảm thấy… chẳng hạn như là khởi niệm vi tế nó vụt một cái như một tia
chớp, xong rồi nó biến mất đi có thể con không để ý gì tới, con cho nó qua. Cái
đó có thể ở cái tâm. Còn nếu như mình quán xét thật kĩ mình để ý thật kỹ từ cái
nhỏ nhất trong thân tâm mình, phải rất kỹ lưỡng. Mình cảm thấy thân, tâm mình
nó sạch nhưng biết đâu, ở kiếp nào mình mới tạo nên hay là mình nợ ở kiếp nào.
Kiếp này mình có thể sạch được thân tâm nhưng có cái vi tế nó rất nhanh như thế
có thế nhiều kiếp nó kết tụ lại. Cái đấy con thấy rất là khó.
Lần
này mình không quét sạch thì lần sau nó lại hiện lên. Cho nên con thấy rất là
khó. Nếu mình quán xét không kỹ, nó rất là khó trên bước đường tu hành.
(01:49:43) Con kính bạch Thầy, con rất là muốn làm
sao để được gặp Thầy, có những gì vướng mắc khó khăn con còn ở bên Thầy để Thầy
dạy bảo con. Mà xa Thầy đây, hai ngày hai đêm đi trên ô tô mới tới được bên
Thầy, rất là khó nên con rất là tiếc con đến đây, thời gian quá ngắn. Vì nhân
quả, con kính bạch Thầy có một nỗi lo này, rất lo lắng trong lòng. Con xin Thầy
một lời khuyên. Có những lúc con suy nghĩ chả lẽ mình bỏ chồng, bỏ con tới đây
để ôm pháp của Phật để tu cho rốt ráo. Con biết được rằng được kiếp người rất
là khó, gặp được Minh sư, gặp được Phật pháp lại càng khó hơn. Nhưng con nghĩ
lại nhân quả thì trước sau cũng phải trả. Giờ mình bỏ chạy thế này, kiếp sau
mình cũng vẫn phải trả.
Nỗi
lo này canh cánh bên con, con không biết, con chỉ xin Thầy một lời tâm huyết,
làm cho con giảm bớt nỗi lo này trên bước đường tu hành. Con rất thiết tha con
đến đây, hiện tại giờ này con không muốn về nhà nữa. Con muốn ôm pháp của Thầy
để tu cho rốt ráo. Kiếp này con không tu được. Trước mặt Thầy đây, trước mặt
Phật, con nguyện là một là tu xong trong một kiếp hai là chết trên chánh pháp
của Phật, con không thối lui.
Con
xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con. Con xin Thầy là trên Định Niệm Hơi Thở con theo
hơi thở của con, con treo đồng hồ thì một phút con thở được 15, 16 hơi có được
không Thầy? Nếu được thì Thầy cũng từ bi chỉ dạy cho con.
Về
Thân Hành Niệm, con xin Thầy là về Thân Hành Niệm thì tập trung vào 6 căn,
nghĩa là trong khi mình đi, mình im lặng, con tập trung 6 căn vào trong bước đi
thì con không phóng dật. Khi con không phóng dật thì con không có một khởi niệm
nào nữa. Con xin Thầy con đi tăng giờ lên có được không ạ? Thứ hai nữa là con
đi Thân Hành Niệm khoảng 15 phút con đi được một vòng, như thế nhanh hay là
chậm Thầy cũng cho con được biết. Và sau này khi đi thuần thục rồi, thời gian
có thể tăng lên có được không Thầy? Con thưa Thầy, con không có được gần Thầy
cho nên con phải hỏi cho kĩ.
Con
xin Thầy là bác Hảo có nói là thời gian không cho phép nên Thầy không dạy được
Thân Hành Niệm nên bác có nói để nhờ Nguyên Hạnh sẽ làm cho chị em biết. Con
xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con vì con tu cũng chưa đâu vào với đâu cả. Lúc nào
con cũng vẫn giữ sự khiêm tốn. Con không dám. Tất cả các pháp Thầy dạy cho con,
con thưa Thầy là con không dám vì mình chưa tu đâu vào đâu cả cho nên con không
dám làm cho bất cứ một ai.
Không
được sự chỉ dạy của Thầy cho nên con rất là lo, không biết là như thế nào cho
chị em đỡ mất bài vì con xét thấy bản thân tu chưa đâu vào với đâu cả. Cho nên
là con không dám. Khi nào được sự đồng ý của Thầy thì con mới dám. Con xin Thầy
cũng từ bi chỉ dạy cho con.
(01:53:52) Trong quá trình con tu hành còn những
lỗi nhỏ gì mà con chưa nhìn nhận thấy được thì con xin Thầy từ bi chỉ dạy cho
con.
Tất
cả từ đầu đến giờ Thầy dạy cho con, con cảm thấy thân tâm con rất khỏe mạnh.
Con dạy rất đúng giờ giấc kể cả không có đồng hồ nhưng khuya đúng hai giờ là hai
giờ. Con dạy con cảm thấy khoan khoái nhẹ nhàng, thân tâm con được khoẻ mạnh.
Con
không có một cái gì chướng ngại cả mà con tập pháp Thân Hành Niệm, con cảm thấy
rất là sung sướng. Trước đây lúc đầu con tập thì con cảm thấy nó rất khó khăn.
Trong thời gian này con thưa với Thầy con tập được 1 tiếng, con cảm thấy tập
xong người con rất là thoải mái, khoan thai. Con thưa Thầy là tất cả Thân Hành
Niệm con cảm thấy tập trung ý thức của mình vào trong những hành động đó chứ
không phải riêng một Thân Hành, không phải riêng một Định Niệm Hơi Thở, không
phải riêng một Chánh Niệm Tỉnh Thức.
Con
xin Thầy tất cả những gì khó khăn trong phòng hộ sáu căn, con xin Thầy là khi
con về là con cũng giữ độc cư. Tất nhiên là giữ độc cư ở tại gia thì nó cũng
rất khó khăn, nó không niêm mật như ở Tu viện này được. Nhưng con xin là sẽ
tiếp duyên rất là ít.
Ban
ngày con phải công việc, nhưng con rất giữ gìn việc tiếp duyên vì nó phạm vào
hạnh độc cư. Con xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con là về nhà bất kì câu chuyện gì
cần phải trả lời, còn con xin giữ hành độc cư rồi sau này có được nhân duyên,
con lại đi vào Thầy chỉ dạy cho con tiếp. Con buồn cũng có, vui cũng có nhưng
chỉ mong sao Thầy còn mãi với chúng con để dìu dắt cho chúng con trên con đường
để chúng con vượt qua được sinh tử luân hồi.
(01:56:37) Nhỡ sau này chúng con không có đủ nhân
duyên đến đây gặp Thầy thì chúng con vẫn phải ra vào con đường sinh tử mãi mãi.
Cũng mong sao có đủ nhân duyên, đến ngày hôm nay chúng con đến đây gặp được
minh sư, gặp được người cha già đầy tình thương yêu vô bờ bến đối với chúng
con. Chúng con vô cùng xúc động trước những lời tận tình chỉ dạy của Thầy.
Bạch
Thầy, mỗi lần vào thất, tiếng Thầy văng vẳng bên tai con là con hãy cố gắng
lên. Hãy vững tin lên. Đấy như là sức mạnh để đẩy con vượt qua tất cả những
chướng duyên. Con xin Thầy suốt hai tháng trời Thầy đã dạy bảo con. Trước khi
con đến đây, con còn ngây thơ lạc lõng, con không tìm ra con đường đi nhưng bây
giờ con đã được Thầy chỉ dạy cho con đường đi. Đến ngày hôm nay con không biết
gì đền ơn Thầy, chỉ biết tinh tấn tu hành để không phụ lòng Thầy đã nuôi dạy
con. Con xin Thầy từ bi chỉ dạy cho con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét