14- PHẢI TU TẬP TINH TẤN, CHUẨN BỊ KỸ LƯỠNG KHI
CHIẾN ĐẤU VỚI GIẶC SINH TỬ
(1:33:19) Trưởng lão: Mình tu cái này
nhiều, mình tu cái kia nhiều mà mình không tu toàn bộ, nói chung là một người
trở thành chiến sĩ ngoài mặt trận là phải biết sử dụng các loại vũ khí, thậm
chí còn phải biết lái máy bay. Phải biết pháo, bỏ bom rồi sử dụng xe tăng… Tất
cả pháp Thầy dạy, chúng ta đều phải được trang bị trong quân trường chúng ta tu
tập.
Tu
viện Chơn Như là quân trường luyện tập để các con tu tập, rồi sau đó mở mặt
trận để các con tự chiến đấu. Thầy là bộ chỉ huy cho mấy con chiến đấu thì mấy
con mới thắng chứ. Mấy con cứ tự tu coi chừng nó đánh mấy con tan nát không
biết đường đâu mà tới.
Khi
nào mở mặt trận? Nhiều khi các con điên khùng các con thức suốt đêm để đánh nó.
Các con biết gì các con đánh. Các con đánh rồi nó đánh các con gục cho nên các
con thấy sư Bửu Quán, sư Hiệp… nỗ lực một đêm, tính một tuần lễ cho xong đó.
Mà đánh một đêm, hai đêm, ba đêm, nó quất lại, bắt đầu ngồi đâu nó ngủ đó. Đâu
phải chuyện dễ đâu. Nó đánh gục luôn, không có biết làm sao.
Người
ta trang bị cho đầy đủ rồi, bắt đầu Thầy điều khiển, hôm nay Thầy biết mấy con
đã tu tập đúng có kết quả rồi đó, Thầy nói đêm nay là đêm chiến đấu tận cùng.
Thầy là người chỉ huy mở mặt trận, các con mở màn các con đánh, bắt đầu 6h tối,
suốt 24 tiếng đồng hồ đến ngày mai.
Bắt
đầu Thầy đi vô, theo sát mấy con. Các con tập luyện ở trong đó, mấy con chiến
đấu. Có cái gì, Thầy chỉ huy cho mấy con, chứ nhiều khi nó đánh cho mấy con
rối, mấy con bỏ cuộc mà chạy.
(01:35:09) Cho nên muốn làm chủ sinh tử, muốn chấm
dứt luân hồi, đâu phải chuyện dễ. Thầy thật là may mắn nhất trong cuộc đời của
Thầy chứ nếu không Thầy cũng điên chứ không phải dễ đâu. Cho nên những bài mà
Thầy ghi từ xưa đến giờ trong khi Thầy tu tập. Bây giờ nó còn đây, các con biết
đó là bản đồ để cho Thầy chiến đấu.
Thầy
lật ra Thầy tìm, đức Phật dạy gì đây, gặp vậy thì phải tác ý như vậy. Sau này
các con gặp *"Người chiến thắng”* – Phần 2, các con thấy,
khi gặp những trạng thái gì khó khăn Thầy phải lật ra những ghi chép của Thầy,
những lời Phật dạy. Đọc lại những lời Phật dạy, Thầy trạch pháp ra những câu
tác ý, vô mặt trận đánh liền cũng như mình gặp nó rồi mình chưa biết cách đánh,
con bây giờ có Thầy chỉ huy mấy con mà thì Thầy cũng nhắc các con chiến đấu,
thắng nó liền.
Còn
Thầy thì phải lật ra coi xem bây giờ phải chiến đấu nó thế nào đây. Lật ra mới
thấy Phật dạy chỗ này, trạch pháp ra mới đánh thẳng tay với nó, ôm chặt pháp
đánh nó thối lui, nó chạy mất. Nhưng nó chạy mất rồi, nó đâu có để cho mình
yên, nó lại đánh mình trận khác nữa, lúc ấy nếu mình biết pháp ngay liền, mình
đánh nó, mình thắng nó luôn. Mình chiến đấu cho tận cùng.
Các
con thấy đêm đức Phật thành đạo là một đêm chiến đấu tận cùng. Nghe nói Ma
Vương, các con tưởng ma nó hiện ra thật à? Nội ngũ ấm ma của của mình, nó hiện
ra, nó đánh mình tan nát hết chứ đừng nói chi ai nữa. Đó là ma.
Trong
khi chuẩn bị cho mình đi sâu trên con đường giải thoát, làm chủ sinh tử, mấy
con có duyên là từ Thầy rút kinh nghiệm rồi, Thầy dạy từng chút. Các con đừng
có tu điên, tu khùng, các con cứ tập luyện cho nó thuần. Chưa có kết quả gì mà
lo đánh một trận.
Chẳng
hạn như chưa có biết pháo, rồi gặp pháo mình đánh không được rồi mình rút súng
mình chạy hay sao? Các con thất trận là tại chỗ đó. Mình chưa có lái xe Tăng
được mà mình lo đánh người ta, xe Tăng người ta ủi thì mình lo mình chạy chứ
còn làm sao? Cho nên các con phải biết đánh xe Tăng, phải biết lái máy bay,
phải biết bắn súng loại nào.
Cho
nên đức Phật trang bị cho mình đủ loại vũ khí để mở màn đánh mặt trận sinh tử
rồi. Các con nhớ Thầy dạy điều gì phải tập cho kỹ lưỡng, hẳn hòi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét