244- THẦY ƯỚC NGUYỆN THÀNH LẬP NI ĐOÀN
(38:09) Trưởng lão: Thầy chưa có
Ni bộ con, con hãy giúp họ con, có hai người mới xuất gia.
Sư Cô
Thông Phát: …
Trưởng
lão: Thầy nhờ muốn nhờ con xuất gia cho hai cô trẻ trẻ. Họ muốn
xuất gia Thầy, nhưng mà Thầy chưa có Ni bộ, thành ra Thầy chưa có xuất gia
được. Còn con bây giờ có cái chùa Ni rồi, con xuất gia giùm hai cô đó, giúp đỡ
cho họ, họ muốn tu đó.
Sư Cô
Thông Phát: Dạ! Mô Phật! Kính bạch Thầy! Nhờ Thầy dạy cho con sao thì con
cũng nghe theo như lời Thầy, nhưng mà con nghĩ khi mà một người xuất gia rồi
bạch Thầy! Thì con cũng nhờ cái bàn tay của Thầy xuất gia cho những vị đó bạch
Thầy!
Trưởng
lão: Thì đúng rồi con!
Sư Cô
Thông Phát: Để được gặp chánh pháp đó. Bạch Thầy!
Trưởng
lão: Đúng rồi con, Thầy biết!
Sư Cô
Thông Phát: Con nghĩ là Thầy là một người đã chứng đạo rồi, thì cho cái vị
xuất gia đó nương theo cái đức của Thầy.
Trưởng
lão: Không, Thầy muốn nói như vầy…
Sư Cô
Thông Phát: Ở để huynh đệ cùng nhau sống chung.
Trưởng
lão: Sống chung nhau!
Sư Cô
Thông Phát: … Ở nhà thì con…
(39:07) Trưởng
lão: Để Thầy trình cho mấy con nghe. Ngày xưa có năm trăm cung
nữ, khi mà theo bà Gotami xin Phật xuất gia, thì đức Phật không có sai một vị
nào mà đứng ra xuất gia cho năm trăm vị này hết. Mà cũng không sai bà Gotami
làm công việc này, con hiểu không? Đức Phật đã xuất gia cho năm trăm người nữ,
các con thấy. Và đồng thời sau này như bà Pijama, bà Hoa Ni Sắc Tỳ kheo, đều là
đệ tử của đức Phật không, hoàn toàn là đức Phật xuất gia không, chứ không phải
là qua bà Gotami đâu. Nhưng mà cứ đưa vào cái giáo đoàn của bà Gotami, có phải
không mấy con? Giáo đoàn nữ đó, thì hoàn toàn là đệ tử của đức Phật. Cho nên
bởi vì người ta nương vào Phật mấy con, chứ không phải nương vào người nào.
Thì bây
giờ thí dụ như cái hoàn cảnh của Thầy nó chưa có thuận đó, thì Thầy chỉ nhờ con
vậy thôi. Chứ sự thật họ là đệ tử của Thầy hết, mà chính con cũng là đệ tử của
Thầy rồi. Bởi vì tu pháp Thầy mà, cho nên người nào cũng là đệ tử của Thầy.
Vì vậy
Thầy ước mong là ngày mai này nó sẽ có một cái giáo đoàn Ni thực sự là thuần
thành mà tu hành hẳn hoi đàng hoàng như cái giáo đoàn của bà Gotami ngày xưa.
Thầy mong được cái điều đó lắm con. Bởi vì bên nữ mấy con tu nhiều lắm, tha
thiết bỏ hết đời mà không hướng dẫn người ta tu đúng, thì rất tội người ta!
Nhiều khi mấy con vô chùa tu, người ta lợi dụng cái công quả của mấy con là bên
nữ là làm bánh làm trái, làm mứt đem bán đủ thứ hết. Làm tương, làm chao nữa,
rồi đan, may đồ này kia, làm để ra tiền cho Tu viện hay chùa, hay Tịnh xá thôi,
thiệt là mấy con tội lắm! Tu không có mấy con.
Cho nên
vì vậy mà Thầy nghĩ rằng, làm sao cũng phải có Ni bộ, không thể nào mà không
được, có nam thì phải có nữ, chứ không thể bỏ bên nữ được.
Trưởng
lão: Có gì không con?
Cô Út
Diệu Quang: Thưa Thầy! Tàu buổi tối là con đi Thầy.
Trưởng
lão: Tàu hỏa hả con?
Cô Út
Diệu Quang: Dạ! 7 giờ.
Trưởng
lão: Vậy con đi! Đi phải dự định ở đây người nào nấu cơm dùm con
đó, đi Hà Nội phải sắp xếp đàng hoàng đó con.
(41:14) Cô
Út Diệu Quang: Con có sắp xếp, bây giờ thì có tàu thì ngày mai
thì Nguyên Thanh đi, ngày mai đâu có ai đưa Nguyên Thanh đi.
Trưởng
lão: Con nói đi máy bay mà con, nó đi máy bay, nó tự đi được mà
con.
Nguyên
Thanh: Nếu như … Thì con ở lại
Tu sinh: Bạch
Thầy! Nói về Tỳ kheo Ni đó Thầy.
Trưởng lão: Bởi vì
Thầy thấy bây giờ bên nữ, từ lúc mà Thầy thấy Thầy xuất gia, làm cái lễ xuất
gia cho Nguyên Thanh với cô Thúy Mùi rồi, thì có một số người nữ xin Thầy rất
nhiều, xin xuất gia tu con, rất đông! Mà giờ nếu mà không thành lập một cái Ni
viện cho bên nữ, thì cứ tá túc ở trong cái cái Tu viện nam như thế này không có
hợp, không có hợp con. Mặc dù là cách ở bên đây, khu bên kia nữ ở bên đây, cư
sĩ thì được, nhưng mà tu sĩ không được, không phải…
Tu sinh
nữ: …
Trưởng
lão: Nó có cái cái…
Tu sinh
nữ: Để con nghe điện thoại đã. Bạch Thầy!
Trưởng
lão: Cho nên trong cái vấn đề đó nó rất là quan trọng mấy con, cho
nên Thầy muốn lập thành cái Ni bộ, mấy con sẽ sinh hoạt chung đó, qua cái sự
điều khiển của Thầy. Như qua cái sự điều khiển của đức Phật trong cái giáo đoàn
Ni bộ của bà Gotami ngày xưa đó, đâu có hoàn toàn. Cho nên cái Ni bộ luôn luôn
nó di chuyển nó theo cái…
Bởi vì
đọc lại cái lịch sử mấy con thấy nè, cái Ni bộ luôn luôn nó di chuyển theo cái
Tăng đoàn của đức Phật con, nó không được rời Phật đâu. Chứ không phải là bây
giờ, thí dụ như con ở cái Ni bộ lập ở miền Nam nè, thì bởi vì đức Phật ngày xưa
là Du Tăng Khất sĩ con, thì lập miền Nam này cái Ni bộ này ở đây chết đây nè,
còn đức Phật đi ra miền Bắc ở ngoài đó, không có không bao giờ có điều đó đâu.
Cái Tăng đoàn của đức Phật đi thì cái Ni bộ đi theo, hồi đó nó vậy. Bởi vì Du
Tăng là phải Du Tăng hết, chứ không phải Ni chết trụ thế đâu, trụ thế Tăng đâu.
Mà nó Du Tăng là Ni cũng Du Tăng, mà Phật cũng Du Tăng.
Cho nên
đức Phật có dạy trong đó, cái Tăng đoàn, cái Tăng đoàn ở đâu, thì cái Ni đoàn
nó phải gần ở đó. Nhưng mà nó cách xa, nó không có phải, nó không phải là sát
như mình khu đất này đâu. Cũng như bây giờ ở đây cái khu này đây, thì cái Ni
đoàn nó phải ở cái khu nào ở ngoài kia, cách đây phải là 500 thước hay hoặc là
300 thước nó cũng phải cách ra. Cho nên khi mà qua lại, điều kiện là do đức
Phật điều khiển, chứ không phải chung ở trong một cái Tu viện vậy, cắt hai cái
Tu viện này ra, rồi bên đây Ni, bên kia, không có được. Cái cơ sở này là của
Tăng ở là cái khu rừng này của Tăng, mà cái khu rừng bên kia là của Ni.
Trưởng
lão: Con hiểu chỗ đó không?
Thầy
nghiên cứu kỹ về vấn đề này lắm con, để mà cái đời sống của tu sĩ con, nó vừa
bảo vệ của bên nữ con. Chứ nếu mà xa cái Tăng đoàn, không ai bảo vệ nữ, đời mà
đâu phải dễ đâu con! Cho nên vì vậy mà các con lập chùa Ni này kia mấy con chưa
có được bảo vệ của Giáo hội đâu. Sự thật ra phải đúng như cái tổ chức của đức
Phật mới được bảo vệ và hướng dẫn đúng, bên Ni không có được sai cái gì.
(43:51) Còn những cái Bát Kỉnh Pháp đều là do
Tổ sau này đưa ra, để hạ cái uy tín của người nữ. Bắt cái người nữ tu chứng quả
A La Hán mà phải lạy cái chú tân tỳ Kheo mới vào chưa chứng gì hết, mà bắt
người ta lạy. Ông bằng ai? Có phải không? Cái đó quá trớn rồi, Thầy nói không
được, cái đó hạ người ta quá, kêu là trọng nam mà khinh nữ đó. Cách thức đó,
người ta tu chứng quả A La Hán rồi mà bắt người ta đảnh lễ cái người mới vào
tu, thì con thấy không?
Thầy nói
tu chứng quả A La Hán rồi thì người nào như người nào. Còn cái người mà chưa
chứng quả A La Hán, bây giờ có ông vua cũng chưa đảnh lễ ông nữa. Thật sự ra
mặc dù là cái người đó mới vào tu mà là ông vua đi nữa, mà chưa chứng quả A La
Hán thì không có được bắt người chứng quả A La Hán mà lạy cái người đó. Ông có
vô lậu đâu? Ông còn lậu hoặc một đống mà bắt tôi vô lậu mà tui lạy ông, tui lạy
ông tui lạy cái đống vô lậu ông sao? Cái đống hữu lậu?
Cho nên
Thầy không có chấp nhận về cái Bát Kính Pháp đâu. Thầy viết sách sau này, về
giới luật Thầy chỉnh lại hết đó, không để. Đâu đó ra bình đẳng đó, con người là
con người phải bình đẳng, nam nữ như nhau, người nào cũng tu chứng, chứ không
người nào không tu chứng. Đó là cách thức Thầy làm cho nó đúng như cái tinh
Thần của đức Phật bình đẳng.
Giới cùng
đinh cũng vẫn vào tu được, nô bộc cũng vẫn vào tu được, và người dâm nữ cũng
vào tu được, chứ không có chê người nào hết. Con thấy có dâm nữ đó.
Sư Pháp
Ngộ: Dạ! Con thấy có, bạch Thầy!
(45:07) Trưởng
lão: Trong thời đức Phật, con thấy không có bỏ người nào hết,
người ta biết… Với Đại thừa nó nói như thế này con, tàn tật nó không cho xuất
gia đâu. Còn ở đây Thầy nói cái tâm họ xuất gia, Thầy cho vô xuất gia hết,
không có tha người nào hết. Người nào muốn tu vô đây Thầy dạy, người ta tàn tật
càng an ủi người ta hơn. Người ta tàn tật là người ta đã khổ, người ta khiếm
khuyết về trên cái thân của người ta rồi, người ta khổ lắm! Chỉ có pháp Phật
mới an ủi người ta được cái tinh Thần đó, làm cho người ta bớt khổ, con hiểu
không? Nhờ tu mà người ta thấy cái tàn tật người ta, người ta thấy người ta
không có khổ sở nữa, người ta không thấy người ta tàn tật nữa, đem lại cái
nguồn an ủi cho người ta mà. Phật pháp sau này có Thầy, Thầy chấn chỉnh lại,
đem lại những điều tốt lành.
Cho nên
cái Ni bộ cần phải ra đời và bây giờ thì Thầy nói; ở trên kia thì, ở trên Đà
Lạt thì có cô Tịnh An. Cô cũng tốt lắm con, cô cũng lãnh chúng trong một cái Tu
viện của cô, cái Ni viện bây giờ cái Ni viện, thì coi như là toàn bộ đó cũng
theo Thầy, rồi bây giờ ở ngoài Cam Ranh có con. Cho nên tất cả những cái này
Thầy biến dần. Bây giờ ở đây thì có mấy người muốn xin theo Thầy xuất gia.
Nhưng bây giờ xuất gia nè, như Nguyên Thanh với cô Thúy Mùi, Thầy phải còn đưa
ra ngoài Hà Nội nữa mà, đâu có để ở đây được đâu. Con thấy ở đây không được.
Bởi vì Ni xuất gia rồi mà, chứ phải cư sĩ thì còn về đây còn học này kia thì
được, nó dễ.
Cho nên
vì vậy mà Thầy hướng dẫn cho mấy con tu tập, rồi mấy con bây giờ có khả năng,
để biết cách điều chúng rồi đó, trước mà Thầy mở ngoài Phước Hải đó thì có sư
bà Huyền Học, sư bà mất rồi. Cho nên vì vậy á, cho nên Thầy coi như mất cánh
tay mà bên nữ đó, Chứ Thầy đặt cho sư bà Huyền Học là lãnh đạo chúng ni dùm
Thầy mà để Thầy tổ chức cái ni bộ, quây quần bên sư Bà để mà Thầy…
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét