88-ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN - NHÂN QUẢ
(33:43) .. Nó là cái nghiệp cho nên có bốn lớp
học về Đạo Đức làm người. Thứ nhất mình thấy mọi việc ở trong đạo đức như thế
nào thì người ta sẽ dạy cho mình, đó là lớp thứ nhất. Lớp thứ hai, mình suy
nghĩ như thế nào về đạo đức? Lớp thứ ba, nói như thế nào là đạo đức? Chứ nhiều
khi lời nói chúng ta thiếu đạo đức, mấy con.
Sau này,
mấy con học bộ “Đạo Đức
Làm Người”, Thầy sẽ dạy cho mấy con, từ Chánh Kiến, Chánh Tư Duy,
Chánh Ngữ đến Chánh Mạng, Chánh Nghiệp là hành động làm của mình, mình làm nghề
nghiệp này kia, nó thuộc về chân chánh hay không chân chánh, người ta sẽ dạy.
Hành động đánh người thì không chân chánh đâu, làm nghề nghiệp sát hại chúng
sanh như mấy người bắt cá, chài lưới, hành động chài lưới bắt cá, đâm heo, giết
chó, sát sinh, làm thịt chúng sinh, đó là những hành động không chánh nghiệp,
nó là tà nghiệp, nó là sự đau khổ trong đó.
(34:57) Cho nên sau này thì chúng ta học từ suy
nghĩ, từ nhìn thấy cho đến cái nói và hành động của chúng ta nó nằm trong đạo
đức. Cho nên đây là học Đạo Đức làm người, thì chúng ta học những hành động đạo
đức của chúng ta. Cho nên cuốn “Đạo
Đức Làm Người - tập
2” mới nói năm điều ngũ dục lạc thế gian thôi. Đến “Đạo Đức Làm Người - tập 3” thì
nói đến ba hành động này: hành động suy nghĩ, hành động lời nói và hành động
không làm những công việc, nó sẽ có cái tập đạo đức đó. Cuốn Đạo Đức thứ ba thì
thời gian nữa mới in ra. Nó nói những hành động đó để dạy chúng ta cái đạo đức
làm người.
Và đồng
thời trong những hành động làm để sống đó còn có những cuốn đạo đức dạy về đạo
đức nghề nghiệp, vì nghề nghiệp là hành động sống mà. Mình làm nghề đó mà không
hiểu nghề đó, nhiều khi mình hiểu nhưng làm sai lệch, không đúng cách thì nó là
tà nghiệp, không đúng chánh nghiệp. Cho nên vì vậy những bộ sách Đạo Đức sẽ dạy
cho mấy con trong những hành động đó.
Cho nên
Thầy xin trả lời không thể nào mà trong buổi như thế này mà dạy bài học đạo đức
làm người cho ngay liền được. Hiện giờ Thầy có thể dạy cho mấy con được nhưng
rất cô động. Vì hiện giờ, mấy con học qua Chánh Kiến về Đạo Đức. Khi mình nhìn
vào sự việc, một đối tượng, người ta chửi mắng mình, hay có chuyện gì xảy ra,
mình nhìn nó bằng nhân quả, mấy con.
(36:28) “Nhân” là như thế nào? “Quả” như thế
nào?
“Nhân”
là: những hành động của mình hoặc của người khác. Ví dụ hành động người ta chửi
mình là cái nhân chửi. Cái “quả”: xem cái quả, coi tâm mình có giận không? Nếu
tâm mình không giận thì đó là cái quả không khổ, nó là thiện; còn quả khổ là
mình tức giận lên, thì đó là ác.
Cho nên
mình nhìn nó nhân quả rồi mình xét, chứ mình đừng nhìn người ta chửi: “Người đó sao tôi đâu có chọc ghẹo đâu
mà chửi tôi.” Như vậy mình thấy mình đúng, người ta sai nên
mình căm tức. Cho nên đừng có nhìn thấy cái đúng cái sai mà nhìn cái nhân quả.
Mọi sự việc xảy ra mà chúng ta nhìn bằng nhân quả thì nó mới hóa giải được tâm
chúng ta, mấy con; không làm khổ mình, khổ người, mấy con. Ngay đó là mấy con
đang học đạo đức đầu tiên là cái nhìn đầu tiên, tức là lớp Chánh Kiến.
Cho nên
lớp Chánh Kiến người ta dạy Đạo Đức Nhân quả đó, tức là cái nhìn trong nhân quả
chứ không có gì khác hơn hết. Đến đây Thầy tóm lược cho mấy con hiểu để khi mà
mấy con về, gặp sự kiện xảy ra trong hoàn cảnh của mình thì các con hãy nhìn
bằng nhân quả, đừng nhìn đúng sai, đừng thấy mình đúng mà người ta sai, đừng
thấy người ta đúng mình sai, do đó mình không thấy nhân quả. Nhân quả sẽ hóa
giải được, không làm con khổ, không làm người khác khổ nữa đâu. Đó là Thầy trả
lời cho bức thư này.
Mấy con
nhớ những lời Thầy dạy, những lời di chúc, lời tâm huyết để sau này khi gặp khó
khăn, mấy con nhớ đến Phật, nhớ đến Thầy thì mọi sự khó khăn đó đều được hóa
giải, đều được tan biến không làm mấy con đau khổ nữa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét