42- CON ĐƯỜNG ĐÚNG CỦA ĐẠO PHẬT VÀ SUY XÉT LỜI DẠY
CỦA CÁC TỔ
(54:23) Mà cái chân lý là cái nguyên nhân sinh
ra khổ. Thì Tập đế ai cũng thấy rõ ràng cái nguyên nhân do cái lòng muốn, ham
dục của chúng ta mà sinh ra khổ. Ai mà không thấy được cái điều này?
Rồi
cái trạng thái, cái trạng thái diệt khổ là cái trạng thái hết dục. Thì khi mà
chúng ta ngồi lại, cái tâm thanh thản không còn dục, chúng ta thấy rõ ràng cái
chỗ này nó đâu có thiện ác, nó cũng là giải thoát. Tức là cái trạng thái Niết
Bàn rõ ràng chứ đâu phải có cảnh giới Niết Bàn nào đâu. Chỉ có cảnh giới Niết
Bàn của Bà La Môn nó mới có chứ còn đạo Phật đâu có. Nó là một cái trạng thái
tâm của chúng ta. Đó là một cái chân lý mà. Đã là chân lý thì con người chúng
ta phải chiêm nghiệm được cái này chứ. Đâu lý nào cái chân lý mà con người
chúng ta không biết cái cảnh giới Niết Bàn sao?
Cho
nên rõ ràng là chúng ta ngồi đây chúng ta biết được cái trạng thái tâm của
chúng ta là Niết Bàn chỗ nào chứ. Nhưng mà nó có kéo dài, nó có sống được ở
trong đó không? Nó có an trú được ở trong đó nhiều không? Hay hoặc nó có một
chút xíu? Phải không? Chúng ta thấy rất rõ.
(56:14) Bây giờ nói về cái đường Đạo Đế thì đức
Phật dạy rất rõ. Phải không? Cái chân lý nó, cái Đạo Đế nó tức là Bát Chánh Đạo
chứ gì? Tám nẻo chứ gì? Mà tám nẻo thì xác định cho chúng ta biết những cái
pháp nào pháp nào tu. Rõ ràng quá mà.
Bây
giờ người ta chưa đưa vào cái pháp nào niệm Phật nè, nào ngồi thiền nè, ờ hết
vọng tưởng nè. Toàn bộ cái này, mình nhìn lại cái Bát Chánh Đạo nó có đúng
không? Cái chân lý của đạo Phật là Đạo Đế. Không có đúng. Thiền định thì dạy
ngồi thiền nào hít thở; nào Sổ, Tùy, Chỉ, Quán, Hoàn, Tịnh; nào lạy này lạy kia
đủ thứ hết.
Nhìn
lại đạo Phật thì đức Phật nó là Tứ Thánh Định, từ Sơ Thiền đến Nhị Thiền, Tam
Thiền, Tứ Thiền, rất rõ ràng. Là xác định ở trên cái Bát Chánh Đạo nó rất rõ
ràng rồi. Vậy mà bây giờ chúng ta tu như thế nào mà chúng ta không tu đúng đạo
Phật mà lại chúng ta tu sai? Là tại vì Thầy Tổ chúng ta không hiểu, dạy chúng
ta. Chứ thiệt ra Thầy Tổ chúng ta không phải là cái người xấu hoặc là cái người
Bà La Môn, mà chính không hiểu thôi. Các vị Hòa thượng bây giờ không hiểu cho
nên các vị Hòa thượng dạy mình theo cái hiểu của các Hòa thượng, cho nên cái
lỗi này đâu phải lỗi của các Hòa thượng. Phải không?
Cho
nên chúng ta biết rằng ở trong Phật giáo ngày xưa, ở bên Ấn Độ, là mục đích đức
Phật đã bác Bà La Môn. Như hồi nãy Thầy đưa ra rõ ràng là năm điều kiện của Bà
La Môn mà đức Phật quét sạch ra. Chỉ chấp nhận nó còn giới luật với trí tuệ mà
thôi. Có phải đúng không? Thế mà nó không tức sao? Mỗi mỗi cái gì nó hở miệng
ra ông Phật ông khép miệng nó liền, phải không? Nó nói không được, nó thua ông
Phật đi. Nó ngầm khi ông Phật chết rồi: “Tao sẽ diệt cái đạo mày cho
mày biết”.
Cho
nên vì vậy mà khi đức Phật chết rồi thì ở Ấn Độ có còn đạo Phật không? Toàn là
đạo Bà La Môn, đạo Hồi giáo hoặc là Ấn Độ giáo chứ đâu còn có đạo Phật nữa. Đạo
Phật nó chạy đi mất hết rồi. Bởi vì mình tu có chứng đâu mình chống lại nó, ông
Phật khi hồi đó ông còn chống không lại nó còn huống hồ là bây giờ.
Thậm
chí như đức Phật còn sống đó mà nó đã lũng đoạn được cái giáo đoàn của đức Phật
là đã lôi kéo được ông Đề Bà Đạt Đa, có đúng không? Theo ngoại đạo, chống lại
đức Phật. Lăn đá, rồi cho voi uống rượu say để giết Phật chứ gì? Vậy mà đức
Phật vẫn gan dạ, hẳn hòi đàng hoàng. Ngài nói thẳng rằng: “Mấy anh tu
không có chứng là không chứng mà”. Nói thẳng như Thầy nói thẳng bây giờ.
(58:28) Thời đức Phật ông Phật ông còn chịu biết
bao nhiêu gian khổ mà Ông để lại cái chánh pháp của Ông là biết bao nhiêu nước
mắt mồ hôi của Ông đối với Bà La Môn. Ông tu từ trong pháp Bà La Môn, mà không
đạt được. Ông mới tu theo cái đường lối chính Ông tìm ra, Ông mới để lại cho
chúng ta. Hôm nay chúng ta thấy rõ ràng là Bà La Môn không có giống.
Bây
giờ thấy thật sự là Bà La Môn hồi đó tụng niệm chứ gì? Thì Ông gạt bỏ tụng
niệm. Bà La Môn nó tức lộn gan lộn ruột. Bây giờ Thầy bảo quý thầy không chịu,
đừng có tụng niệm, coi mấy thầy có tức Thầy không? Họ còn lộn gan ở trên đầu,
từ hồi nào tới giờ tôi tụng niệm quá trời mà bây giờ bảo tôi dẹp à? Cái chùa
tôi nó vắng que cũng như là chùa bà Đanh thì sao?
Cho
nên như thế nào? Thì bây giờ đâu thể nào Thầy làm cái điều đó được phải không
mấy con? Cho nên Thầy chỉ nói thôi. Chứ chưa đâu. Nhưng mà nó chấn chỉnh lại
Phật giáo, để cho biết chúng ta là người theo Phật giáo phải cho đúng Phật
giáo. Còn Bà La Môn thì ai mà không, tự do tín ngưỡng mà, quý vị muốn theo Bà
La Môn thì cứ theo. Tụng niệm ai rầy? Phải không? Thì quý vị cứ theo Bà La Môn
mà tụng niệm, chứ Thầy có bác cái Bà La Môn đâu. Nhưng mà đừng có xen Bà La Môn
trong cái đạo Phật này nó quá tội.
Để
cho Phật giáo nó chỉ còn năm người, mười người theo Phật giáo, người ta làm chủ
hẳn hòi đàng hoàng, người ta là những bậc A La Hán. Chứ người ta không có làm
cái chuyện mê tín đó, cầu cúng mê tín này kia.
Những
kinh sách này dẹp đi, thật sự ra để ở đây, thật sự ra gây cho dân tộc chúng ta
một cái nỗi mê tín, tốn hao tiền bạc. Đâu có linh hồn ai đâu mà siêu sanh tịnh
độ đâu, mà cầu khẩn. Chính ông Thầy không có biết ông siêu được không? Chính
ông tụng cho mình mà ông chưa biết, thì thử hỏi cái chuyện ông làm là nhảm nhí.
Chừng
nào ông biết cái cõi Cực Lạc, thật sự ông có lên trên đó rồi, ông có ở trên đó
rồi, bây giờ ông về đây ông mới dạy tui đặng ông cầu cho tui được ông dẫn tui
lên trên đó. Ông chưa biết đường đi như thế nào đâu, nhưng mà bây giờ ông cầu
cho mình lên trên đó, thử hỏi các con bỏ tiền ra, công sức của các con đến
những cái ngày mà cầu an, cầu siêu cho cha mẹ mình thì rõ ràng là mình đem cái
sức lực của mình chứ đâu phải mình muốn, mình không có lòng tin mình làm chơi
đâu. Mình làm thật sự. Nhưng mà cuối cùng có được không? Cuối cùng có được cái
gì đâu. Hay là mình bị lừa đảo mình bị gạt không?
(01:00:31) Đó thì do đó, cái đầu óc của chúng ta,
con người của chúng ta, đầu óc chúng ta nó không cho phép. Nhưng mà trước kia
Thầy tu chưa xong, Thầy rất sợ, không biết mình nói có đúng hay không? Đâu có
dám. Nghi nghi chứ không dám. Nhưng mà ráng nỗ lực tu, tu để thật sự để mà
thấy, rõ rồi thì không sợ ai nữa hết. Bởi vì mình thấy rõ.
Như
bây giờ mấy con, mấy con thấy mấy con tu chưa tới, mấy con dám nói không? Chạm
tới mấy không biết Thầy Tổ, ông còn tu cái gì nữa, ông cao hơn nữa, nói bậy
không được, đâu có dám. Nhưng mà khi mà các con thực hiện, các con thấu suốt rõ
rồi. Mấy ông này thiệt ra ông còn ở dưới đất. Chứ đâu phải được là hàng Thánh
đâu.
Cho
nên bây giờ thí dụ như Thầy nói vậy nè, đem giới luật mà kê ra thì mấy con thấy
các bậc Tôn túc Hòa thượng mình có là hàng Thánh chưa? Chưa. Thí dụ bây giờ mới
kê ra mấy con có thấy mấy con có tin tưởng chưa? Chưa. Mất niềm tin. Như vậy
mấy con mới biết rằng những vị này là Bà La Môn hay là Phật giáo thật sự?
Phật
giáo thật sự người ta vô thì mười cái giới Thánh Sa di người ta phải giữ trọn
rồi. Đâu còn ai dám phạm. Thì các con thấy cái niềm tin của chúng ta là. Cho
nên đức Phật nói: “Giới luật còn là Phật pháp còn”, chúng ta lấy
giới luật mà làm thầy, nhìn giới luật mà thấy những vị đó là thầy của mình hay
là không thầy? Có đúng chưa?
Còn
bây giờ mấy con không xét, cứ ông nào cứ đầu tròn, áo vuông là làm Hòa thượng,
có uy tín rồi lớn đồ này kia, có đệ tử đồ đông thì mình cứ vào đó mà xin quy y.
Thì như vậy mình chọn có đúng vị Tăng của mình tu không, theo không? Cho nên
cuối cùng thì cuộc đời của mình nó, nó vẫn là cuộc đời của mình mà nó còn thêm
một cái tôn giáo cho mình hao tốn thêm.
(01:02:02) Đó hôm nay đó thì Thầy trả lời như thế
này rõ ràng là những kinh này nó dụ mình mà nó dạy. Mà đọc lại kinh sách Đại
thừa coi, cuốn kinh nào nó cũng nói đệ nhất hết. Ai tu kinh, kinh Duyên giác nó
có nói đệ nhất, kinh Pháp Hoa cũng nói đệ nhất, kinh Duy Ma Cật cũng nói đệ
nhất, phải không? Pháp bất nhị mà, đệ nhất hết. Nhưng mà cuối cùng mình có thấy
ông nào được đệ nhất ở đâu?
Nhất
là kinh Bát Nhã nó nói trí tuệ Bát Nhã là đệ nhất. Nhưng mà mình thấy có ông
nào giai không? Ngũ uẩn không thấy ông nào giai không hết. Cứ hở một chút cái
đau bệnh đi nhà thương nằm mà giai không ở chỗ nào? Không sao vô nhà thương
nằm? Có không? Có đúng không?
Thầy
nói cứ suy ngẫm coi phải lời Thầy nói, đừng có tin Thầy, Thầy nói rồi cứ suy
ngẫm. Bởi vì đức Phật nói phải lấy trí mà mình hiểu, đừng có tin ai hết. Thầy
nói có đúng thì tin, mà không nói không đúng, không tin thì thôi, đừng có thèm
tin. Đó thì mấy con còn có cái trí tuệ mấy con suy ngẫm, để cái gì nó đem lại
lợi ích cho mình.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét