124- THIỀN ĐỊNH TỊNH CHỈ HƠI THỞ CỦA ĐỨC PHẬT
(26:18) Con nghe gia đình ông Bàng Uẩn chưa?
Ông Bàng Uẩn cô Linh Chiếu gạt ông Bàng Uẩn chứ gì? “Cha ra xem coi,
mặt trời nó đang ăn mặt trăng”. Nghĩa là bây giờ mặt trời nó đang đứng
bóng, mà bây giờ cái mặt trăng nó hiện ra, (hai). Cái ông chạy ra ông xem. Trời
ơi! Ông Bàng Uẩn mà bị đứa con gái mình lừa đảo như vậy thì tu như thế nào mấy
con? Đó là cái sai của Thiền Tông, huyền thoại một cách rất là sai lạc.
Một cái là bị đứa con gái mình, và đồng
thời cô Linh Chiếu trèo lên cái sàn thiền của ông nhập định rồi chết, phải
không, các con? Chết một cách tự tại. Nhưng mà pháp nào cô chết đây? Không có!
Mấy ông huyền thoại, mấy ông nói, chớ mấy ông có chưa biết pháp đâu. Còn ông
Phật ông nhập tứ thiền, ông mới xả bỏ báo thân. Chỉ có tứ thiền mới tịnh chỉ
hơi thở. Trong Phật pháp chúng ta thấy có một pháp này tịnh chỉ hơi thở, còn
không có pháp thiền nào tịnh chỉ hơi thở.
Bây giờ quý vị mà tu thiền đông độ, quý
vị làm sao quý vị biết cách thức nhập định đâu? Tịnh chỉ hơi thở, có ai dạy mấy
người biết cách thức nào mà tịnh chỉ hơi thở không? Tại sao mấy người nói thu
thần nhập diệt, mấy người làm sao mấy người thu được cái hơi thở? Thần có nhiều
cái, thần thức, phải không? Thần khí, thần khí là hơi thở, phải không? Thần
hồn? Vậy chứ ba cái thần này, mấy người thu cái thần nào? Nếu mấy người thu
thần thức, tức là Phật tánh, thì mấy người làm gì mấy người thu nó nè? Rồi nói
thần hồn, cái hồn mấy người có đâu mấy người thu nè. Rồi mấy người (nói)thần
khí, cách thức thu thần khí mấy người thu sao? Mấy người nói đi. Không khó làm
sao mấy người thu hơi thở mấy người được?
Nhưng mà tui tịnh chỉ hơi thở là tui thu
thần khí đó, có phải đúng không mấy con? Mà đạo Phật đã xác định được cái tứ
thiền rồi, nó là tịnh chỉ hơi thở. Cho nên chúng ta tu tập để mà chúng ta nhập
được cái tứ thiền là chúng ta đã làm chủ được sự chết của chúng ta rồi, muốn
chết là tự tại rồi. Cho nên mấy người nói, như gia đình ông Bàng Uẩn nói, chứ
mấy người có thực hiện được cái pháp không? Nói mấy người nói tui nói. Thầy nói
bây giờ Thầy nói như thế nào cũng được. Thầy nói Thầy chết như thế nào cũng
được. Nhưng mà cái đó là huyền thoại, nhưng mà nói phải có pháp, phải có sự
thực. Chứ mấy người đừng có nói cái chuyện thường thường.
Bây giờ có một vị Hòa thượng đó chết, họ
cũng nói thu thần chết, thu thần nhập diệt. Họ nói trong báo chí đăng về cái
cáo phó tang khó gì đó, cái vị Hoà thượng đó chết thu thần nhập diệt. Sự thật
ông chết lăng, chết lộn ở trên bệnh chứ ở đó thu thần, có phải không? Tới chừng
mà ông nghẹt thở, đờm ông chận, ông thở không được nữa, ông mới chết mà nói là
thu thần. Thu cái gì mà ông lăn lộn ở trên giường bệnh, mà rõ ràng ông bệnh ông
chết. Chứ phải ông đang mạnh ông chết thì thôi tui cũng không nói, mà ông biết
pháp nào đâu.
Bây giờ các vị Hòa thượng, bây giờ các
ông đều là những bậc gọi là lãnh đạo Giáo hội. Những bậc cao tăng đó, mấy ông
biết cái chỗ nào đâu mà mấy ông gọi là mấy ông thu thần. Mấy ông chưa nhập được
tứ thiền mà làm sao thu thần khí? Còn cái thần hồn của mấy ông có sao mấy ông
thu? Còn cái thần thức, mấy ông biết cái thần thức là cái gì không? Chưa ông nào
biết hết mà làm sao mấy ông gọi? Mấy ông nói cái chuyện đó, mấy ông nói mơ hồ.
Mấy ông chưa chắc biết ở trong thân này cái gì mà thần thức.
Đức Phật nói thân ngũ uẩn này không còn
cái gì. Hoại diệt hết, không còn cái vật gì trong đó, làm sao mấy ông thu cái
gì? Chỉ cái thân tứ đại của chúng ta nó còn có cái hơi thở, thì chúng ta chỉ có
thu cái cái hơi thở của chúng ta chứ. Là dừng cái hơi thở là chúng ta làm chủ
sự sống chết của thân chúng ta thôi, chứ có cái gì đâu. Đó thì Thầy nói như vậy
để mấy con lấy cái trí mấy con suy nghĩ cái đúng, cái sai.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét